Du xuân Hà Giang
Thứ Bảy, tháng 1 10, 2015Hà Giang là tỉnh miền núi phía Bắc, cách Hà Nội chừng 300 km. Hà Giang được thế giới biết đến vì có cao nguyên đá rộng lớn với nhiều phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, những con người hồn nhiên và quả cảm, và cả những món ăn đặc biệt.
Ngay sau Tết Nguyên đán Giáp Ngọ tôi có thực hiện chuyến đi 4 ngày 3 đêm theo hành trình từ Hà Nội đi Hà Giang và Thị trấn Đồng Văn rồi quay về.
Từ Hà Nội lên Tuyên Quang, tôi đi theo cao tốc Nội Bài – Lào Cai, nhưng đến lối ra thị xã Vĩnh Yên thì vào QL 2 B một đoạn rồi rẽ trái vào đường Hợp Châu – Đồng Tĩnh. Sau đó, đi theo QL 2 C đến Thị trấn Sơn Dương và rẽ trái vào QL 37 đến TP Tuyên Quang.
Từ Tuyên Quang theo QL 2 đi đến TP Hà Giang. Quãng đường 290 km, chúng tôi đi 7 tiếng đồng hồ, trong đó có 1 tiếng nghỉ ăn trưa tại Thị trấn Tân Yên.
Ngày hôm sau, chúng tôi đi tiếp lên Đồng Văn, quãng đường 143 km vừa đi vừa dừng nghỉ ngắm cảnh…
Thử thách đầu tiên: đèo Bắc Sum lên Quản Bạ, huyện đầu tiên của Cao nguyên Đá đi từ TP Hà Giang
Đến thị trấn Tam Sơn phải đi qua Cổng trời Quản Bạ. Rất tiếc hôm qua đây trời mù mịt, đi được đã khó nói gì đến chuyện chụp với choạch...
Trước đây, cổng trời Quản Bạ có cánh cổng bằng gỗ dày 15 phân luôn đóng. Đi qua lại đều phải có phép và lính gác mở cửa...
Người H’Mông dựng lên một truyền thuyết (hơi bị khôn lỏi) về nàng tiên Hoa Đào vì bị Ngọc hoàng bắt phải về giời mà phải... để lại đôi vú cho chồng – một chàng trai H'Mông tuấn tú – để nuôi con.
Tiếp tục đi lên Yên Minh.
Từ Yên Minh đi tiếp lên Lũng Cú. Đoạn đường trên Cao nguyên Đá phải chú ý quan sát vì dân trên này đi quen rồi nên họ phóng nhanh, nhất là xe máy khi lên dốc phải lấy đà... Khi gặp khúc quanh khuất tầm nhìn phải còi liên tục và hạn chế tốc độ
Những đoạn qua khu dân cư đường khá rộng. Đoạn qua xã Sủng Là - có nhà cổ là cảnh trong phim "Chuyện của Pao"
Đoạn đường lên Lũng Cú qua những nơi đặc trưng của cao nguyên đá
Phong cảnh đẹp mê hồn…
… nhưng con người vẫn sống ở đây
Đoạn đường này có biển chỉ dẫn khá đầy đủ nên đi rất yên tâm...
…ngắm nghía và chụp ảnh
Thỉnh thoảng dừng xe nơi rộng rãi, thoáng đãng để nghỉ ngơi, hái hoa, bắt bướm...
Đích của chuyến đi là lên đến Cột cờ Lũng Cú. Cột cờ mới được hoàn thành năm 2010 đặt trên đỉnh núi Rồng.
Cột cờ Lũng Cú ban đầu được cụ Lý Thường Kiệt cho lập, bằng thân cây sa mộc...
...nay được dựng trên cái tháp cao 33 m, trong đó phần chân tháp cao 20, bên trong có 140 bậc thang cuốn lên đến đỉnh tháp...
Đứng trên đỉnh cột cờ phóng tầm mắt ra xung quanh...
Truyền thuyết nói dưới chân núi Rồng có hai cái ao nước...
... là mắt Rồng và nước không bao giờ cạn
Từ Lũng Cú xuống Thị trấn Đồng Văn. Thời gian dành cho Đồng Văn trong chuyến đi là dài nhất nên có điều kiện... lang thang.
Cuối phố cổ Đồng Văn có một quán cà phê.
Những ngôi nhà ở đây gọi là cổ vì xây dựng từ đầu thế kỷ XX...
... ban đầu chỉ có vài gia đình người H'Mông, Tày, Hoa sinh sống
Có nhiều căn nhà mang kiến trúc của người Hoa...
... với những ngôi nhà hai tầng, lợp ngói âm dương, trước cửa treo đèn lồng đỏ...
... tường trình đất nện, khung cửa, cột nhà bằng gỗ, ...
... do những người thợ từ Tứ Xuyên (Trung Quốc) sang xây dựng
Phố cổ còn kéo dài phía sau chợ
Dãy nhà sau chợ tựa vào chân núi đá...
... có vẻ kém tấp nập hơn...
Các bạn có đến Đồng Văn nên vào nghỉ ở trung tâm, gần chợ, gần phố cổ. Và quan trọng nhất là chỗ ăn. Đây là một địa chỉ rất uy tín ở Đồng Văn mà nhiều người giới thiệu: Nhà hàng Tiến Nhị.
Nói về ăn, giới thiệu thêm với các bạn vài món ăn đặc biệt ở Đồng Văn.
Đó là bánh cuốn.
Ngoài ra, có thể mua mang về vài thứ quà đặc trưng Đồng Văn: lạp sường,
Đặc trưng của phố cổ Đồng Văn là chợ cổ Đồng Văn. Chợ cổ nằm ở chính giữa thị trấn.
Chợ Đồng Văn họp thường xuyên vào chủ nhật hàng tuần, thế mà nay vắng vẻ, thiếu những tà áo màu sắc các dân tộc quanh vùng...
Được biết, từ năm 2010, Đồng Văn chuyển chợ sang chỗ mới và nơi đây được quy hoạch làm khu vực kinh doanh phục vụ du lịch để bảo tồn
Cảnh hoang vắng của chợ làm nhiều du khách luyến tiếc...
Sáng Chủ nhật là phiên chợ Đồng Văn.
Rau tươi được mang đến từ sáng sớm
Người bán phải đi bộ từ 2 - 3 giờ sáng cho kịp chợ
Bán xong gùi hàng lại phải lo...
... mua ít thứ đồ dùng cho đến phiên chợ sau
Thường thì người đi chợ mua cân muối, chai dầu.
Sau khi tham quan chợ sáng Đồng Văn, chúng tôi đi tiếp sang Mèo Vạc. Từ đây con đường mang tên Hạnh Phúc dẫn dắt đi qua một trong tứ đại đỉnh đèo Tây Bắc: Mã Pí Lèng. Con đường Hạnh Phúc được hàng vạn thanh niên xung phong thuộc 16 dân tộc của 8 tỉnh miền Bắc Việt Nam xây dựng từ năm 1959 đến 1965. Con đường chạy từ TP Hà Giang qua Quản Bạ - Yên Minh - Đồng Văn - Mèo Vạc.
Trên đoạn đường đèo, các thanh niên phải treo mình trên dây giữa các vách đá để làm đường suốt 11 tháng ròng.
Không may cho chúng tôi, trời mây mù mịt, tối sầm, ảnh ọt không được đẹp cho lắm!!!
Từ năm 2009, vùng núi Mã Pí Lèng được công nhận là di tích danh lam thắng cảnh quốc gia.
Hẻm vực sông Nho Quế là một trong những thung lũng kiến tạo độc nhất vô nhị ở Việt Nam
Đèo Mã Pí Lèng được coi là khu vực di sản đặc sắc về địa chất và cảnh quan; đỉnh đèo là một trong những điểm quan sát toàn cảnh vào hàng đẹp nhất ở Việt Nam. Đến với Hà Giang mà quên ngắm cảnh ở Mã Pí Lèng thì coi như mất một nửa giá trị...
Lúc mới đến khu vực này còn mù mịt... Quá chán chường, định xuôi thì bất chợt mấy tia nắng vụt sáng...
Chính vì thời tiết xấu, thêm nữa là bạn bè cũng khuyên không nên đến Mèo Vạc, chúng tôi quay lại Đồng Văn và đi tiếp về Hà Giang. Trên đường về, chúng tôi vào thăm một di tích nữa của Hà Giang: Nhà Vương.
Khu nhà chính kết cấu theo ba lớp cao dần vào phía trong
Bốn nhà ngang và 6 nhà dọc làm thành hai tầng, có tổng cộng 64 buồng
Kiến trúc của khu nhà chính dài 46 mét, ngang 22 mét, cao 10 mét...
Tường nhà trình đất, móng xây đá hộc, cột kèo bằng gỗ nghiến, sàn lát ván gỗ, mái lợp ngói âm dương, hàng hiên lợp ngói ống và trang trí hoa văn
Câu chuyện về dòng họ Vua Mèo này rất hấp dẫn, ví như ngồi ở bàn làm việc có thể nhìn ra cái chậu bằng đá này - nơi vợ tắm bằng sữa dê. Hee hee
Theo hướng dẫn của cụ Hổ trắng, ra thăm chợ Sà Phìn
Rời nhà Vương đi xuống các địa danh Sủng Là, phố Cáo,… gặp rất nhiều loại hoa đang nở rực rỡ. Hoa mùa xuân ở Cao nguyên Đá
Mùa xuân Cao nguyên Đá không thể thiếu hoa đào.
Để kết thúc bài viết, tôi nhắn gửi các bạn: Đến với Hà Giang vào mùa xuân, đừng quên thứ đặc sản hương vị đậm đà của núi rừng, đó là cam sành Vị Xuyên. Đó cũng là món quà đặc biệt của chuyến đi cho những người có đam mê dịch chuyển.
Ngay sau Tết Nguyên đán Giáp Ngọ tôi có thực hiện chuyến đi 4 ngày 3 đêm theo hành trình từ Hà Nội đi Hà Giang và Thị trấn Đồng Văn rồi quay về.
Từ Hà Nội lên Tuyên Quang, tôi đi theo cao tốc Nội Bài – Lào Cai, nhưng đến lối ra thị xã Vĩnh Yên thì vào QL 2 B một đoạn rồi rẽ trái vào đường Hợp Châu – Đồng Tĩnh. Sau đó, đi theo QL 2 C đến Thị trấn Sơn Dương và rẽ trái vào QL 37 đến TP Tuyên Quang.
Từ Tuyên Quang theo QL 2 đi đến TP Hà Giang. Quãng đường 290 km, chúng tôi đi 7 tiếng đồng hồ, trong đó có 1 tiếng nghỉ ăn trưa tại Thị trấn Tân Yên.
Ngày hôm sau, chúng tôi đi tiếp lên Đồng Văn, quãng đường 143 km vừa đi vừa dừng nghỉ ngắm cảnh…
Thử thách đầu tiên: đèo Bắc Sum lên Quản Bạ, huyện đầu tiên của Cao nguyên Đá đi từ TP Hà Giang
Đến thị trấn Tam Sơn phải đi qua Cổng trời Quản Bạ. Rất tiếc hôm qua đây trời mù mịt, đi được đã khó nói gì đến chuyện chụp với choạch...
Trước đây, cổng trời Quản Bạ có cánh cổng bằng gỗ dày 15 phân luôn đóng. Đi qua lại đều phải có phép và lính gác mở cửa...
Còn đây là núi đôi Quản Bạ có hình dáng hệt như bộ ngực căng tròn của người phụ nữ
Người H’Mông dựng lên một truyền thuyết (hơi bị khôn lỏi) về nàng tiên Hoa Đào vì bị Ngọc hoàng bắt phải về giời mà phải... để lại đôi vú cho chồng – một chàng trai H'Mông tuấn tú – để nuôi con.
Tiếp tục đi lên Yên Minh.
Đoạn đường gần đến thị trấn Yên Minh qua khu rừng thông dài hơn 10 km
Từ Yên Minh đi tiếp lên Lũng Cú. Đoạn đường trên Cao nguyên Đá phải chú ý quan sát vì dân trên này đi quen rồi nên họ phóng nhanh, nhất là xe máy khi lên dốc phải lấy đà... Khi gặp khúc quanh khuất tầm nhìn phải còi liên tục và hạn chế tốc độ
Những đoạn qua khu dân cư đường khá rộng. Đoạn qua xã Sủng Là - có nhà cổ là cảnh trong phim "Chuyện của Pao"
Đoạn đường lên Lũng Cú qua những nơi đặc trưng của cao nguyên đá
Phong cảnh đẹp mê hồn…
… nhưng con người vẫn sống ở đây
Đoạn đường này có biển chỉ dẫn khá đầy đủ nên đi rất yên tâm...
…ngắm nghía và chụp ảnh
Thỉnh thoảng dừng xe nơi rộng rãi, thoáng đãng để nghỉ ngơi, hái hoa, bắt bướm...
Đích của chuyến đi là lên đến Cột cờ Lũng Cú. Cột cờ mới được hoàn thành năm 2010 đặt trên đỉnh núi Rồng.
Cột cờ Lũng Cú ban đầu được cụ Lý Thường Kiệt cho lập, bằng thân cây sa mộc...
...nay được dựng trên cái tháp cao 33 m, trong đó phần chân tháp cao 20, bên trong có 140 bậc thang cuốn lên đến đỉnh tháp...
Đứng trên đỉnh cột cờ phóng tầm mắt ra xung quanh...
Truyền thuyết nói dưới chân núi Rồng có hai cái ao nước...
... là mắt Rồng và nước không bao giờ cạn
Lá cờ 54 mét vuông này ngày gió to chỉ thọ được 3 ngày. Còn bình thường là 1 tuần hoặc 10 ngày là phải thay...
Từ Lũng Cú xuống Thị trấn Đồng Văn. Thời gian dành cho Đồng Văn trong chuyến đi là dài nhất nên có điều kiện... lang thang.
Đứng giữa trung tâm - ngã tư phố Cổ
Cuối phố cổ Đồng Văn có một quán cà phê.
Những ngôi nhà ở đây gọi là cổ vì xây dựng từ đầu thế kỷ XX...
... ban đầu chỉ có vài gia đình người H'Mông, Tày, Hoa sinh sống
Có nhiều căn nhà mang kiến trúc của người Hoa...
... với những ngôi nhà hai tầng, lợp ngói âm dương, trước cửa treo đèn lồng đỏ...
... tường trình đất nện, khung cửa, cột nhà bằng gỗ, ...
... do những người thợ từ Tứ Xuyên (Trung Quốc) sang xây dựng
Phố cổ còn kéo dài phía sau chợ
Dãy nhà sau chợ tựa vào chân núi đá...
... có vẻ kém tấp nập hơn...
Các bạn có đến Đồng Văn nên vào nghỉ ở trung tâm, gần chợ, gần phố cổ. Và quan trọng nhất là chỗ ăn. Đây là một địa chỉ rất uy tín ở Đồng Văn mà nhiều người giới thiệu: Nhà hàng Tiến Nhị.
Nói về ăn, giới thiệu thêm với các bạn vài món ăn đặc biệt ở Đồng Văn.
Đó là bánh cuốn.
Ngoài ra, có thể mua mang về vài thứ quà đặc trưng Đồng Văn: lạp sường,
Đặc trưng của phố cổ Đồng Văn là chợ cổ Đồng Văn. Chợ cổ nằm ở chính giữa thị trấn.
Chợ Đồng Văn họp thường xuyên vào chủ nhật hàng tuần, thế mà nay vắng vẻ, thiếu những tà áo màu sắc các dân tộc quanh vùng...
Được biết, từ năm 2010, Đồng Văn chuyển chợ sang chỗ mới và nơi đây được quy hoạch làm khu vực kinh doanh phục vụ du lịch để bảo tồn
Cảnh hoang vắng của chợ làm nhiều du khách luyến tiếc...
Sáng Chủ nhật là phiên chợ Đồng Văn.
Rau tươi được mang đến từ sáng sớm
Người bán phải đi bộ từ 2 - 3 giờ sáng cho kịp chợ
Bán xong gùi hàng lại phải lo...
... mua ít thứ đồ dùng cho đến phiên chợ sau
Thường thì người đi chợ mua cân muối, chai dầu.
Thằng cha này đang online cho cả nhà bên Cali cùng đi du lịch, thậm chí còn để cho vợ trả giá mấy… mớ rau
Sau khi tham quan chợ sáng Đồng Văn, chúng tôi đi tiếp sang Mèo Vạc. Từ đây con đường mang tên Hạnh Phúc dẫn dắt đi qua một trong tứ đại đỉnh đèo Tây Bắc: Mã Pí Lèng. Con đường Hạnh Phúc được hàng vạn thanh niên xung phong thuộc 16 dân tộc của 8 tỉnh miền Bắc Việt Nam xây dựng từ năm 1959 đến 1965. Con đường chạy từ TP Hà Giang qua Quản Bạ - Yên Minh - Đồng Văn - Mèo Vạc.
Trên đoạn đường đèo, các thanh niên phải treo mình trên dây giữa các vách đá để làm đường suốt 11 tháng ròng.
Không may cho chúng tôi, trời mây mù mịt, tối sầm, ảnh ọt không được đẹp cho lắm!!!
Từ năm 2009, vùng núi Mã Pí Lèng được công nhận là di tích danh lam thắng cảnh quốc gia.
Hẻm vực sông Nho Quế là một trong những thung lũng kiến tạo độc nhất vô nhị ở Việt Nam
Đèo Mã Pí Lèng được coi là khu vực di sản đặc sắc về địa chất và cảnh quan; đỉnh đèo là một trong những điểm quan sát toàn cảnh vào hàng đẹp nhất ở Việt Nam. Đến với Hà Giang mà quên ngắm cảnh ở Mã Pí Lèng thì coi như mất một nửa giá trị...
Lúc mới đến khu vực này còn mù mịt... Quá chán chường, định xuôi thì bất chợt mấy tia nắng vụt sáng...
Chính vì thời tiết xấu, thêm nữa là bạn bè cũng khuyên không nên đến Mèo Vạc, chúng tôi quay lại Đồng Văn và đi tiếp về Hà Giang. Trên đường về, chúng tôi vào thăm một di tích nữa của Hà Giang: Nhà Vương.
Khu nhà chính kết cấu theo ba lớp cao dần vào phía trong
Bốn nhà ngang và 6 nhà dọc làm thành hai tầng, có tổng cộng 64 buồng
Kiến trúc của khu nhà chính dài 46 mét, ngang 22 mét, cao 10 mét...
Tường nhà trình đất, móng xây đá hộc, cột kèo bằng gỗ nghiến, sàn lát ván gỗ, mái lợp ngói âm dương, hàng hiên lợp ngói ống và trang trí hoa văn
Câu chuyện về dòng họ Vua Mèo này rất hấp dẫn, ví như ngồi ở bàn làm việc có thể nhìn ra cái chậu bằng đá này - nơi vợ tắm bằng sữa dê. Hee hee
Theo hướng dẫn của cụ Hổ trắng, ra thăm chợ Sà Phìn
Rời nhà Vương đi xuống các địa danh Sủng Là, phố Cáo,… gặp rất nhiều loại hoa đang nở rực rỡ. Hoa mùa xuân ở Cao nguyên Đá
Mùa xuân Cao nguyên Đá không thể thiếu hoa đào.
Để kết thúc bài viết, tôi nhắn gửi các bạn: Đến với Hà Giang vào mùa xuân, đừng quên thứ đặc sản hương vị đậm đà của núi rừng, đó là cam sành Vị Xuyên. Đó cũng là món quà đặc biệt của chuyến đi cho những người có đam mê dịch chuyển.
Kỳ sau: Kể chuyện đi Lào bằng ô tô
Xin nhấp chuột vào danh mục các điểm đến - menu (góc trên bên trái bản đồ)
Hung Chi
Trả lờiXóaTrần Quang có chuyến du lịch thật tuyệt vời bạn còn mô tả minh họa rất sinh động truyền cảm hứng cho moi nguời tới vùng đât địa đầu của Việt Nam
Nguyễn Anh
Cám ơn Quang Trần Vinh, giới thiệu cho mọi người vùng đất mình đã nghe mà chưa thấy, rất hay, rất đẹp và bùi ngùi mình có cách gì chặn giặc khi nó xâm phạm vào biên cương, bảo vệ chốn bình yên hiền hòa này ?
Quang Trần Vinh
Cảm ơn các bạn. Tôi đã đi gần hết nước VN rồi, sẵn sàng làm tour guide miễn phí cho các bạn có sở thích xê dịch nhé!
Hình ảnh quá đẹp, cụ thể sinh động https://www.yong.vn/
Trả lờiXóaCác bạn ở Hà Giang có du lịch Tam Đảo có thể liên hệ với mình nhé. Mình kinh doanh khách sạn Anh Đức ở Tam Đảo. Du lịch Tam Đảo được nhiều người biết đến với khí hâu ôn hòa trong lành, thêm vào đó là rất nhiều tổ hợp vui chơi giải trí tuyệt vời!
Trả lờiXóa