Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

Kỷ niệm





KỶ NIỆM



Theo suốt cuộc đời
Là buồn vui kỷ niệm
Đằm thắm, nguyên khôi, huyền diệu
Dù giữa bộn bề ít nhớ thường quên

Kỷ niệm một thời là anh và em
Của ngày xưa ấy
Thoắt cười thoắt lẫy
Trao nhau viên kẹo cành hoa
Nhảy nhót tung tăng, tinh nghịch dại khờ
Làm thỏ làm hùm, đủ trò ngộ nghĩnh
Chung một tuổi thơ mộng mơ xanh biếc
Bảy sắc cầu vồng rực rỡ, lung linh

Có còn nhớ không em
Cái lần anh cho tổ chim
Con rắn cuộn tròn trong đó
Em tá hỏa, khóc, hờn
Để anh lò dò theo hoài dụ dỗ
Sợ về mách mẹ, đòn roi
Em dấu mặt đi thấp thoáng nụ cười
Khi anh làm hề, méo mồm, nheo mắt?...

***

Ôi tuổi thơ dịu ngọt
Lâu lắm rồi,
có còn đọng trong em
Mà sao anh hằng đêm
Khắc khoải hoài nỗi nhớ
Nhớ những trưa hè ve kêu rộn phố
Những chiều mưa rào dào dạt hàng cây
Đội nắng đội mưa,
theo nhau,
quên hết tháng ngày
Mê mải nô đùa, say mùa phượng đỏ...

Ập đến bất ngờ
Chết tức tuổi thơ
Là gầm gào rú rít
Là hôi tanh khủng khiếp:
Chiến tranh!
Che lấp trời xanh
Là mịt mùng khói lửa
Bình yên vụn vỡ...
Thảng thốt, chúng mình từ đó xa nhau
Chưa kịp mượt xanh mái đầu
Phải vụt lớn khôn trong cơn bão táp
Anh theo cha xông vào trận mạc
Gìn giữ quê hương đằng đẵng chiến chinh...

Ngày đất nước thanh bình
Nhịp đời tươi xanh trở lại
Anh hối hả về thăm nơi ấy
Hồi hộp dò tìm lối cũ đường xưa
Đâu rồi những chiều mưa
Đâu rồi tiếng ve trưa rộn phố
Giữa nham nhở hoang vu, nhan nhản những hào những hố?...
Ôi!...Tiếc thương một thuở chúng mình!

***

Anh và em
Của ngày xưa ấy
Chẳng bao giờ còn mong trở lại
Đành khắc thành ký ức trong tim
Để về những đêm
Đắm chìm nỗi nhớ
Trằn trọc, mệt nhoài, không ngủ
Hồn cứ bồng bềnh ngoài cõi thời gian

Suốt một chặng đời lặn lội tìm em
Khắp nẻo đất trời biền biệt
Đạp nát rừng sâu, dò kim đáy biển
Vô vọng theo từng bia mộ nghĩa trang
Anh nổi điên cuồng những muốn đến Hố Đen
Chốn cùng tận của tồn vong Vũ Trụ
Chắc là em ở đó(?)...
Mong vợi đi niềm thương nhớ khôn nguôi!

Theo suốt cuộc đời
Là buồn vui kỷ niệm
Thời thơ ấu lung linh huyền diệu
Giữa đời thường, đêm nhớ ngày quên

Còn đó trong em
Buổi chia ly thuở trước
Chúng mình ngoéo tay giao ước
Sẽ lại về với trưa nắng chiều mưa
Sẽ lại nô đùa
Mê mải theo nhau, quên ngày quên tháng
Anh sẽ lại trèo cao hái khế
Cho mắt em tròn, miệng thắm xuýt xoa
Lại kết cho em chiếc nón lá dừa
Cõng em lên lưng, tôn xưng hoàng hậu
Cho anh cưng chiều, cho em nũng nịu
Cho cha mẹ chúng mình cứ mãi rầy la?...

Cuộc chiến lâu rồi, đã xa
Thời gian nhòa xóa
Mà cái ngoéo tay thuở nào còn đó
Tận cùng sâu thẳm lòng anh
Trong suốt, mặn nồng giọt ngọc long lanh
Đọng thành cội nguồn nỗi nhớ
Thâu đêm chập chờn, trăn trở
Mộng mị nôn nao...

Anh thấy mình là chim trời cao
Em là cá tung tăng bóng nước
Anh hóa làm sóng biếc
Em vút lên hờ hững mây bay
Anh vội vươn vai làm dãy trường sơn
Em ào trận mưa theo sông về biển
Anh bất lực thành sõng soài bờ cát
Khỏa khối đau đời, mặn chát đại dương!...
Rồi anh thấy mình xách gươm tìm đến Hố Đen
Đập phá tan tành ngục tù Vũ Trụ
Là tráng sĩ cứu nàng công chúa
Khỏi lão Lùn Nâu hung ác tham lam...

Mở mắt, giật mình, là vằng vặc ánh trăng
Ôi! Giấc mơ
Đêm nào,
Trong muôn ngàn đêm dĩ vãng?...

***

Có ai ngờ!...
Một chiều muộn màng
Úa tàn
Xa vắng
Chặng cuối cuộc đời bỗng gặp lại em
Nhói thấu con tim
Vết thương chưa lành, bật máu
Rú rít bên tai tiếng còi xe cấp cứu
Xé rách nắng chiều nhợt nhạt thê lương!...

Anh đứng chôn chân chết lặng, bàng hoàng
Khuôn mặt em xưa đã in tiềm thức
Dẫu có già nua, vết nhăn tuổi tác
Muôn kiếp luân hồi, anh vẫn nhận ra
Em khoác tay chồng bình thản đi qua
Lơ đãng nhìn anh như chưa từng quen biết
Như em chưa từng có tuổi thơ dịu ngọt
Đội nón lá dừa, anh cõng trên lưng!...

Có còn đó trong em
Những nỗi niềm anh nhớ?
Hay em đã quyết thà rằng quên trước
Để mai này đỡ phải quên sau
Cho buổi sang ngang nồng đượm trầu cau
Giữ vẹn lòng trinh trọn đời con gái?
Anh chợt hiểu...
Và cúi đầu chúc thầm những linh hồn vô tội
Hãy hạnh phúc đủ đầy, mãi mãi bình yên!

Anh uất hận chiến tranh
Con quỉ nhe nanh khát máu
Cắn chết thời thơ ấu
Làm cho chúng mình vĩnh viễn lạc nhau
Chẳng phải lỗi em đâu
Chỉ tại thời gian cố tình thiên lệch
Đặt giữa tấc gang muôn trùng xa cách
Bày ra kẻ nhớ người quên
Đứa trốn, đứa tìm
Ai cố đợi chờ cho ai chọn bến
Để chỉ một người luyến tiếc
Dại khờ lẫn lộn tình yêu

Chẳng tại em đâu!
Lỗi lòng anh đó!
Em ơi, đúng rồi, không lẽ
Chung một thiếu thời là phải yêu nhau
Rồi đợi rồi chờ đến phơ bạc mái đầu
Vô vọng buồn đau Ngưu Lang-Chức Nữ?

Nếu...lại được bắt đầu quá khứ
Anh xin nguyện cầu vắng bóng chiến tranh
Cho tuổi thơ thanh bình
Nảy lộc vươn chồi mối tình đôi lứa
Anh kết lá dừa cưới em làm vợ
Thắp rực tươi hồng nắng hạ chiều nao...

Em đi xa dần...
...khuất nẻo ngã tư
Gió bỗng nổi lên, hàng cây xào xạc
Cơn mưa trái mùa nhì nhằng ánh chớp
Sấm ầm ì, trời lã chã ứa gieo...

Khoác chiếc ba lô kỷ niệm thương yêu
Nghe tiếng vọng về của buồn vui ký ức
Cái ngoéo tay tạc lời nhắn nhủ
Anh lại lên đường muôn nẻo trường chinh
Đi trong đoàn quân khao khát hòa bình
Tiêu diệt tham tàn, phá tan vị kỷ
Khuất phục chiến tranh, chôn vùi vũ khí...

***

Thế rồi,
Trên bãi cát vàng
Hoàng hôn biển vắng
Có lão cựu chiến binh
Đứng tư lự một mình
Trước bao la, gió lành, sóng lặng
Khơi xa,
Mặt trời chìm loang tím bầm dĩ vãng
Chát mặn dâng trào...

Lão vụt nhoẻn cười
Khi thấy nở bừng, rúc rích một trời sao.





1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Tin sốc




ĐẠI CHÚNG TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU



- "Thực Tại và Hoang Đường" là bộ bản thảo được hoạch định thành 6 phần (đã viết xong 5 phần), gồm (khoảng) 20 tập, mỗi tập trung bình là 150 trang khổ giấy A4.

- Thể loại: không xác định được, hay cũng có thể nói là "hằm bà lằng" đủ thứ.

- Bút pháp: hồn nhiên (được "đám học chính qui" gọi là "tự nhiên chủ nghĩa"), "vui đâu, chầu đấy", lúc xuề xòa dễ dãi, lúc lên giọng "ngây thơ cụ" không khác "ông cụ non", lý trí và hoang tưởng đan xen làm tiền đề "tung hứng" lẫn nhau mà hợp thành một khối chữ nghĩa "không giống ai", không biết gọi là gì, đành bắt chước cách xử lý" của Lão Tử xưa kia, tạm gọi là "Thực Tại và Hoang Đường" vậy! Nói gọn, cố hướng tới: "Pháp vô định pháp, vạn pháp qui tông" (hiểu theo nghĩa: mèo nào cũng được, miễn là bắt được chuột!!!)

- Bút lực: Ngây ngô tầm thường, thô mộc dân dã, hơi bị...ê a, lủng củng!

- Nội dung khái quát:
  • Là lời kể (lại) lan man những câu chuyện "vật vã" về lịch sử loài người đã qua. Trong đó gồm cả những câu chuyện thuộc quá trình phát triển nhận thức về tự nhiên-xã hội của loài người (trên cả hai lĩnh vực triết học và khoa học tự nhiên). Thông qua đó, người viết đã đưa ra không ít nhận xét, đánh giá về nguyên nhân cũng như bản chất của những sự kiện đã từng xảy ra, theo một nhãn quan mới (ít nhiều có đúng có sai, hẳn rồi, nhưng không lạ!).
  • Bên cạnh đó, thêm vài câu chuyện được "tạo dựng" hoàn toàn theo phỏng đoán và tưởng tượng thuần túy của tác giả, mà tác giả (cũng tạm) gọi là " những giả tưởng hiện đại".
  • Điều đặc biệt đáng chú ý và cũng là tâm huyết một đời của tác giả là qua bộ bản thảo, cố phác ra và cố "thực chứng" một học thuyết triết học mới, trên cơ sở đúc rút tinh hoa từ triết học phương Đông cổ đại kết hợp với một đột phá mang tính "bạt mạng" về nhận thức tự nhiên của chính tác giả. Thú vị nhất là ở chỗ (trong phần 5), dựa vào quan niệm theo triết học đó và chỉ bằng kiến thức toán-lý phổ thông (trình độ của tác giả cũng chỉ đến đó!), tác giả đã chứng minh được rằng dứt khoát thuyết tương đối hẹp của Anhxtanh là sai lầm (mà không có nhà (hay biệt thự nào!) có thể phản bác được!!!), cả trong nhận thức về không gian và thời gian lẫn trong nhận thức về khối lượng và năng lượng, hơn nữa, các biểu thức toán học của học thuyết ấy mà vật lý học đang dùng chỉ còn là gần đúng và sẽ bị loại trừ. Và nếu tác giả ít nhiều có lý (nghĩa là có khả năng hơi tưng tửng chứ chưa bị điên hẳn), thì quan niệm về tự nhiên của loài người sẽ phải thay đổi một cách căn bản!

- Tác giả đã đi "cùng trời cuối đất"(gồm 3 nhà kinh doanh sách, 4 nhà xuất bản sách) nhưng không thể xuất bản theo đường chính thức được. Thậm chí với đề nghị tự bỏ tiền túi ra trang trải mọi chi phí xuất bản và phát hành cũng không xong! Thực ra, không có vướng mắc tí gì về chính trị, mà có thể chỉ vì theo nhận định (của mấy "ông tướng" ấy, khi mới "liếc qua" được hai, ba tập đầu), bộ bản thảo viết dở hơi, toàn chuyện vớ vẩn hoặc "biết rồi, khổ lắm, nói mãi", khó mà "ăn khách" được, thậm chí xuất bản ra không khéo lại thành trò hề. Điều làm tác giả của "Thực Tại và Hoang Đường" "tủi hổ" nhất: gửi 5 tập đầu đến nhà xuất bản tự mệnh danh là "Hiểu Biết" với tuyên ngôn "chân thành, khai phóng" theo đường bưu điện từ Sài Gòn ra Hà Nội vào sáng thứ Hai thì sáng thứ Sáu đã "được" trả lại tại Sài Gòn. Có lẽ họ đã "lướt qua" nhanh quá nên cũng "bất ngộ". Tội nghiệp cho trí thức thật!


Nực cười nhất: qua mạng Internet, tác giả thấy (lúc đó thôi!) trọng vọng ông tổng biên tập, nên cũng hí hửng gửi tặng kèm theo hai tập thơ đầu tay (được xuất bản bởi NXB Văn Học hẳn hoi). Ấy vậy mà ông ta gửi trả lại không một lời hạ cố (dù biết số ĐT!).Trí thức lịch sự thật! Chưa tự khai phóng, cải cách được tư duy mình mà đòi khai phóng, cải cách xã hội thì cũng vĩ cuồng thật! Tức cảnh, sinh tình, tác giả làm bài thơ sau:

Bởi ngưỡng mộ nhân tài, trí thức
Hy vọng tinh thần khai phóng tư duy
Nên đề tặng nhầm sĩ phu yêu nước
Gửi tấm lòng thơ mộc mạc, chân quê

Người không nhận bởi cao siêu trí tuệ
Liên lụy làm chi kẻ hoang dã, thấp hèn?
Thế mới biết thương nòi đâu phải dễ
Ở những con dân trên kiến trúc thượng tầng!

Cảnh đất-trời trật trìa, kỳ quặc nhỉ?
Ta với người đành đố kỵ, khinh khi!


- Biết rằng xuất bản theo đường "chính thống" là vô vọng và cũng vì tính thời sự (có lẽ -lộng ngôn một chút cho sướng đời-, đối với cả xã hội loài người đương đại chứ không riêng gì xã hội Việt Nam hiện nay) của nội dung bản thảo, tác giả sẽ sớm đăng tải "Thực Tại và Hoang Đường" lên ĐẠI CHÚNG với lời đề tặng:

"Kính tặng Chúng Việt bất khuất
Kính tặng Loài Người bi tráng
Kính tặng Trái Đất đáng thương
Kính tặng Mặt Trời sáng láng
Kính tặng Vũ Trụ phi thường!"


***


Tái bút:
- Bộ bản thảo này chưa hề xuất hiện ở đâu, dưới bất cứ hình thức nào, sẽ chào đời "trong lòng" Đại Chúng một ngày rất gần. Nó là một Ghi Chép táo bạo, mạnh dạn sáng tạo trên nền tảng kế thừa, của Đại Chúng, do Đại Chúng, vì Đại Chúng và đồng thời cũng nhờ Đại Chúng đọc, thẩm định tính chân lý của nó, đồng thời, cả mức độ nhảm nhí của nó!...

- Người là con vật biết cảm ơn khoái lạc
Con vật là người không hiểu nỗi gian lao!
Người ơi đừng tưởng mình cao
Chỉ là con vật có đầu "suy" thôi!
Khôn ngoan, ai cũng rằng: "Tôi"
Mà sao nhân loại ngàn đời còn mê?
Biết là sống gửi chết về
Vẫn tham tàn bạo, gầm ghè diệt nhau?

Con vật ác đến thế đâu!?...


- "Thực Tại và Hoang Đường" cũng sẽ góp phần trả lời đích đáng câu hỏi này!

- NXB nào thích, nt qua email hoặc nt qua số dt 0903714111.


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

TIN BUỒN




5g sáng thứ hai, 25/3/2013, mẹ của LS Chu Tấn Quang
Chu Tấn Quang

Quang bò liếm

Liệt sỹ
1970
đã ra đi.

Tang lễ tổ chức tại tư gia từ chiều 25/3 đến 11g trưa thứ tư 27/3/2013, sau đó đưa bà đi hóa thân hoàn vũ.
Địa chỉ: số nhà 28, đường 14EA, khu dân cư Vĩnh Lộc, P Bình Hưng Hòa B, Q Bình Tân (khu dân cư mới Vĩnh Lộc).
Thật tiếc bà đi mà mộ phần Chu Tấn Quang chưa tìm được. BT5 xin chia buồn cùng gia đình!



Bạn Trỗi K6 xin chia buồn cùng gia đình bạn LS Chu Tấn Quang!




Viếng mẹ liệt sỹ Chu tấn Quang khóa 6


Chiều qua (26/03/2013), AE K6 tp.HCM đã thay mặt toàn khóa đến viếng mẹ bạn Chu Tấn Quang. Một số bạn do hoàn cảnh còn công tác và/hoặc điều kiện gia đình, sức khỏe không thể đến được cũng đã nhờ chúng tôi chuyển lời kính viếng mẹ và chia buồn tới gia đình bạn Quang. Thật buồn khi hài cốt bạn vẫn chưa tìm về được thì mẹ đã ra đi.
Được biết, vào buổi sáng đã có a.Dương Minh và a.Kiến Quốc thay mặt BLL trường tới viếng mẹ.

hameo


Vòng hoa của khóa mang dòng chữ: “Bạn LS Chu Tấn Quang – K6 trường Nguyễn Văn Trỗi kính viếng”

0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Thơ Bút Tre



(Dựa hơi từ điển mở Wikipedia và quyển "Bút Tre, thơ và giai thoại", tác giả: Ngô Quang Nam, NXB Văn hóa-Thông tin, 2008)

Xin nhấp chuột vào mục cần đọc để xem chi tiết









0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Nhóm nhỏ K2 có buổi picnic


... Trỗi K2 đã có một buổi picnic tuyệt vời... đến thăm trang trại Dũng Thái... Thành phần cuộc vui có các đại diện của Trỗi các khóa: 1, 2, 3, 4, 7, 9... Tất cả đều tuyệt vời, nhưng tuyệt vời nhất là màn văn nghệ sau bữa ăn.

Quang Việt



 Thăm "Trại Cau".
X2000
Ảnh HữuThành.Nguyễn

Xem trình chiếu - slide:

Thăm trang trại Hữu Thành - Hòa Bình.
(Xem màn ảnh rộng)

Thăm trang trại anh chị Dũng Thái.
(Xem màn ảnh rộng)


Xem video:

video
Áo lụa Hà Đông... dệt bằng lông sư tử (Clip do Viên Thạch ghi)

video
Các bác k1, k2 hát Trường ca.


Xem bài viết:

  1. Ngày vui tình cờ với k1, k2 - HữuThành.Nguyễn, 24/03/2013, Blog K4.
  2. Picnic k2 - Quang Việt, 25/03/2013, Báo liếp: Bantroik5.
  3. Chị Niệm với lính Trỗi - Quang Việt, 27/03/2013, Báo liếp: Bantroik5.
  4. Áo lụa Hà Đông - Clip do Viên Thạch K9 ghi, 27/03/2013, Báo liếp: Bantroik5.
  5. Hát còn khỏe chán ! - Clip do Viên Thạch K9 ghi, 29/03/2013, Báo liếp: Bantroik5.


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

Cõi Trăm Năm




CÕI TRĂM NĂM



Mắc võng đòng đưa giữa thinh không
Nghe du dương thổi, Gió Khôn Cùng
Mình tự ru mình vào ảo mộng
Chốc đà đã lạc chốn Thiên Cung

Ê hề ngũ quả, rượu ngàn chung
Mê hồn tiên nữ múa đèn lồng
Ngọc Hoàng say khướt, cười nghiêng ngả
Từ thuở Tề Thiên tiệc vẫn nồng

Bềnh bồng mây trắng, ghé Chị Hằng
Hỏi Miền Cực Lạc phải đây chăng?
Ủ dột hồng nhan, vầng trăng khuyết:
"Ước gì có được chút tình lang...!"

Ta liệng vòng bay khắp muôn trùng
Tới miền hương tỏa ngát mênh mông
Hào quang rực rỡ, trong lành quá!
Ha, ha, là thế: Cõi Muôn Năm!

Ala, Phật, Chúa, các Thánh Hiền
Mỗi người một vẻ, mắt lim dim
Đã tròn bổn phận, về đây cả
Mãn nguyện chưa mà mặt thản nhiên?

Và kìa, lũ lượt những linh hồn
Thẫn thờ, lặng lẽ bước hành hương
Nườm nượp về bên Dòng Vĩnh Cửu
Tắm gột cho lòng hết vấn vương...
Ôi, đã an bài Cõi Muôn Năm
Linh hồn còn luyến ánh trăng ngăm
Những sáng bình minh mờ sương lạnh
Rũ vàng héo úa những hoàng hôn?

Sao còn tiếc nuối những đau thương
Những hờn những nhớ thuở yêu đương
Những giọt lệ òa ngày ly biệt
Những gian lao, cay đắng, đoạn trường?

***

Giật mình thức dậy giữa thinh không
Nghe lòng tê buốt Gió Khôn Cùng
Xót xa cho kiếp đời hữu hạn
Vui buồn thoáng chốc đã trăm năm

Ôi, Cõi Trăm năm, Cõi Trăm Năm!
Ai không nức nở lúc lọt lòng
Mấy ai mà không qua bể khổ
Ai người thích thú phút lâm chung!?

Một mai phải rời Cõi Trăm Năm
Cùng rời theo nhé chút Núi Sông
Về Cõi Muôn Năm gieo mưa gió
Cho đỡ nhớ nhung Thú Thăng Trầm!...

0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

5 dòng sông



Đúng ra phải nói là: 5 dòng sông vẫn chảy. Nó vẫn chảy đều đều như lâu nay, chẳng qua trong một giây phút nào đó, HMK6 tới ngắm nghía, quay phim chụp hình linh tinh rồi hứng lên dựng thành mấy cái clip này, ghép vào nhau chẳng ăn nhập gì cả!
Nói vậy, nhưng lỡ đã làm rồi thì cũng xin giới thiệu cùng AE xem và “ném đá” cho mấy cái để còn hứng thú “làm” thêm mấy dòng sông nữa!
Mời xem sau đây.
haeo




(Xem màn ảnh rộng)


1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

Cảnh đời

CẢNH ĐỜI

Ta cười khanh khách quan san
Chập chùng núi phố, dọc ngang dòng đường
Panô, cột sắt giăng rừng
Ngày mờ tối bụi, đêm trưng sáng đèn
Đàn xe xuôi ngược vang rền
Máy bay phành phạch, xuống lên ngợp trời
Ngó quanh thưa thớt bóng người
Diễn viên nở rộ, chào mời, múa may
Văn minh dụ khị khôi hài
Ruộng vườn đem đổi lấy vài đẹp ngon...

Ta cười nhếch mép vàng son
Gương xưa, phế tích chồm ồm nhe răng
Tràn lan xây lấp làm sang
Ngô nghê chồng chất nát tan dân tình
Thương nòi, yêu nước, béo mình?
Tận tâm ngu bộc, thất kinh chủ nhà!

Ta cười lặng lẽ bao la
Gió mây thoáng đãng, nắng mưa êm đềm
Trời xanh, đằm thắm một nền
Đất son kim cổ hai miền nước non
Ta cười viễn cảnh cháu con
Cạn tàu ráo máng, trơ hòn đất lăn

Ta cười ngặt nghẽo nhân gian
Tham lam bạc bẽo, cơ man ngậm ngùi...


                                    Trần Hạnh Thu



CẢNH ĐỜI


Ta cười khanh khách quan san
Chập chùng núi phố, dọc ngang dòng đường
Panô, cột sắt giăng rừng
Ngày mờ tối bụi, đêm trưng sáng đèn
Đàn xe xuôi ngược vang rền
Máy bay phành phạch, xuống lên ngợp trời
Ngó quanh thưa thớt bóng người
Diễn viên nở rộ, chào mời, múa may
Văn minh dụ khị khôi hài
Ruộng vườn đem đổi lấy vài đẹp ngon...

Ta cười nhếch mép vàng son
Gương xưa, phế tích chồm ồm nhe răng
Tràn lan xây lấp làm sang
Ngô nghê chồng chất nát tan dân tình
Thương nòi, yêu nước, béo mình?
Tận tâm ngu bộc, thất kinh chủ nhà!


Ta cười lặng lẽ bao la
Gió mây thoáng đãng, nắng mưa êm đềm
Trời xanh, đằm thắm một nền
Đất son kim cổ hai miền nước non
Ta cười viễn cảnh cháu con
Cạn tàu ráo máng, trơ hòn đất lăn

Ta cười ngặt nghẽo nhân gian
Tham lam bạc bẽo, cơ man ngậm ngùi...






0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Trò chuyện với chó

TRÒ CHUYỆN VỚI CHÓ

"Con người đã làm được một điều vô cùng khó khăn là 
vừa có thể sống như một con vật đi tìm khoái lạc,
 vừa phải sống như một linh hồn có đủ lý trí". 

                                                          S. Freud


1-LẨM NHẨM

Nhân gian quạnh quẽ vô tình
Còn mày là bóng với hình là tao
Hình ngồi lẩm nhẩm chiêm bao 
Bóng nằm nghe ngóng đắm vào mông lung...

Chúng mình có có không không
Trong vòng sinh tử, ngoài vòng hợp tan
Có mày thèm khúc xương tàn
Có tao rượu lạt ước tràn cung mây
Không mày bởi tịch vãng lai
Không tao bởi chẳng một ai mong chờ!...

Bóng hình lẩn quẩn, lơ mơ
Trăng lu hiu hắt, lờ mờ cảnh khuya...

Sực cười tủm tỉm ngô nghê:
Tao say là bóng, mày mê mới hình?


2-HỎI THẲNG

Ê! Tomy ơi!
Chúng mình cùng là giống đực
Dục tình một giuộc cả thôi!
Cùng sống bên nhau, chung một xó gầm trời
Sao mày ngoan lành mà tao hư đốn thế?

Mùa động đực mày sục sôi một mẻ
Để rồi thôi chẳng thêm chút mơ màng
Mặc kệ đời, những hạnh phúc vinh quang...
Còn tao thì đầy phè khát vọng
Mùa nối mùa lòng cứ miên man động
Ngoay ngoắt thèm thuồng, chưa từng biết thờ ơ
Giả dối cười vang lấp liếm những mưu mờ
Nhăng cuội vịt vờ giấu che tình nhục dục...

Ê! Tomy ơi!
Chúng mình quây quần, uống chung nguồn nước
Mà tốt-xấu, mày-tao như trời-vực mới buồn...cười
Hỏi thật nhé,
                  bồ tèo:
                           Mày có thích làm người?

Ô! Sao mày lè lưỡi
Lại còn nghếch đầu, hểnh mũi...
Hả?...Muốn nói gì...
Ý là sao, Tomy?...

A!...Ha, ha...ha!...
Tao hiểu rồi hỡi ông bạn khôn ngoan:
Vi cẩu dị, vi nhân nan!*


                                                    Trần Hạnh Thu

Chú thích: *Làm người khó, làm chó dễ




TRÒ CHUYỆN VỚI CHÓ



"Con người đã làm được một điều vô cùng khó khăn là
vừa có thể sống như một con vật đi tìm khoái lạc,
vừa phải sống như một linh hồn có đủ lý trí"
.


1 - LẨM NHẨM


Nhân gian quạnh quẽ vô tình
Còn mày là bóng với hình là tao
Hình ngồi lẩm nhẩm chiêm bao
Bóng nằm nghe ngóng đắm vào mông lung...

Chúng mình có có không không
Trong vòng sinh tử, ngoài vòng hợp tan
Có mày thèm khúc xương tàn
Có tao rượu lạt ước tràn cung mây
Không mày bởi tịch vãng lai
Không tao bởi chẳng một ai mong chờ!...

Bóng hình lẩn quẩn, lơ mơ
Trăng lu hiu hắt, lờ mờ cảnh khuya...

Sực cười tủm tỉm ngô nghê:
Tao say là bóng, mày mê mới hình?

2 - HỎI THẲNG


Ê! Tomy ơi!
Chúng mình cùng là giống đực
Dục tình một giuộc cả thôi!
Cùng sống bên nhau, chung một xó gầm trời
Sao mày ngoan lành mà tao hư đốn thế?

Mùa động đực mày sục sôi một mẻ
Để rồi thôi chẳng thêm chút mơ màng
Mặc kệ đời, những hạnh phúc vinh quang...
Còn tao thì đầy phè khát vọng
Mùa nối mùa lòng cứ miên man động
Ngoay ngoắt thèm thuồng, chưa từng biết thờ ơ
Giả dối cười vang lấp liếm những mưu mờ
Nhăng cuội vịt vờ giấu che tình nhục dục...

Ê! Tomy ơi!
Chúng mình quây quần, uống chung nguồn nước
Mà tốt-xấu, mày-tao như trời-vực mới buồn... cười
Hỏi thật nhé,
                  bồ tèo:
                        Mày có thích làm người?
Ô! Sao mày lè lưỡi
Lại còn nghếch đầu, hểnh mũi...
Hả?...Muốn nói gì...
Ý là sao, Tomy?...

A!...Ha, ha...ha!...
Tao hiểu rồi hỡi ông bạn khôn ngoan:
Vi cẩu dị, vi nhân nan!*



Chú thích: *Làm người khó, làm chó dễ


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

Chưa thể lý giải về “thần xà” thì không nên bác bỏ

“Con rắn cũng như tất cả con vật khác đều có linh hồn như con người. Do vậy, câu chuyện rắn thần nhập vào người ở Vạn Phúc là hoàn toàn có cơ sở để tin”, Thiếu tướng, TS Nguyễn Chu Phác.

Xem thêm

0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

Thực tại ảo




THỰC TẠI ẢO

(Tặng mạng Internet)

Ôi! Con đường của những gã đam mê
Đã dẫn dụ ta lạc vào huyền ảo
Chốn mông lung, ngút ngàn thêu dệt
Muôn phương chiều giăng mắc cửi đi về

Con đường nhẹ tênh, vô lối vô lề
Thỏa sức lang thang ngọn nguồn lịch sử
Đây đó Không Gian hiển hiện ngay trước mặt
Dằng dặc Thời Gian chớp nháy lọt bàn tay


Lẻ bóng giữa bầu hừng hực đắm say
Tưng bừng lạ quen rủ reng hội họp
Ngôn luận xô bồ ngược xuôi tấp nập
Dân chủ búa xua, nườm nượp ý đồ

Ôi! Con đường của những gã đam mê
Đã ru hồn ta mộng du trong thực tại
Vui thú biết bao gặp đại đồng nhân ái
Quên béng nỗi đời khốn đốn ở Trần Gian!...


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

Buồn





LẨU "LỪA"

Khôn ăn cái, dại ăn nước
Thành ngữ

Mua cái lẩu dê ngót trăm ngàn
Tiếc gì có dịp đãi bạn vàng
Hương lên nghi ngút, thơm đáo để
Cuộc rượu đêm nay chắc nồng nàn!

Xì xụp mời nhau nếm "mùi" trần
Khoắng hoài chỉ thấy mấy hòn gân
Tóp mỡ lều bều đôi ba miếng
Quan tham đâu cả, nước toàn dân?

Bạn lỡm: món này lạ mà ngon
Xương tan, thịt nát, chỉ gân còn
Chua cay đủ độ xoay vần rượu
Húp dại, răng già đỡ nhai khôn!...

Ngượng nghịu rằng đây lẩu thiếu "dương"
Vượng khí, hóa thần, chẳng sợ cương!...
Mua bán thời nay hơi khốn nạn
May đời, bạn chỉ khoái "nước non"!

Cười qua cợt lại, đèn kéo quân
Khề khà khen nàng rượu hiền ngoan
Chê cô bán lẩu xinh mà ác
Làm cuộc nhậu vui đượm vị buồn!




0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Vui

TẶNG "QUÂN TA":


Cái gì cũng biết mà đạo làm người không biết thì chưa gọi là người biết được.

Muốn cho người ta yêu mình, trước hết phải yêu người đã.
Muốn cho người ta theo mình, trước hết phải theo người đã
Sách Quốc ngữ

Một sự nghĩ không cẩn thận có khi để lo cho bốn bể.
Một ngày làm không chu đáo có khi gây di họa đến trăm năm.
Sách Cách ngôn

0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2013

Ngôn và luận, bài 2


Xem: Ngôn và luận, bài 1


1

LB:
- Không đúng!
Trái tim tự bản thân nó không mê sảng thì cũng mù quáng, và hơn nữa, luôn là "kỳ đà cản mũi" lý trí. Rất nhiều người cho rằng chính tình yêu đơn thuần mới là yếu tố quyết định đến sự tốt xấu về nhân cách của con người trong xã hội, từ đó mà có tác dụng làm cho đời sống xã hội yên bình hơn hay bất an hơn, "hiền" hơn hay "dữ" hơn. Đó là một định kiến không những nông cạn mà còn sai lạc. Do bị chi phối, khống chế rất mạnh bởi bản năng mà tình yêu thông thường luôn hàm chứa sự thiên vị, ích kỷ, dễ dẫn đến những hệ lụy như: vụ lợi nhỏ nhen, ghen tỵ thấp hèn, và thậm chí là cả oán thù...

- Vì thế mà trái tim cũng là một trong vài chướng ngại thuộc hàng lớn nhất trên bước đường tiếp cận chân lý của lý trí. Nghĩa là muốn có cơ may thấu đạt chân lý thì trước hết, lý trí phải chinh phục được trái tim.

- Vậy thì làm sao chinh phục được trái tim khi tư duy (cái quá trình hun đúc nên lý trí) được phát ra từ khối óc nhưng lại bị chính trái tim chế ngự? Phải có ý chí? Sai! Ý chí là cái gì nếu không phải là lý trí đã bị tình cảm mù lòa lũng đoạn, hoặc không phải là tình cảm chưa được lý trí sáng suốt khai phóng? Quá ư nan giải!!!Hãy nghiền ngẫm câu nói sau đây của Plăng (Max Planck,1858-1947, nhà vật lý lừng lẫy tiếng tăm người Đức, được mệnh danh là cha đẻ của Cơ học lượng tử, được trao giải Nô-ben về vật lý năm 1918): "Một chân lý mới của khoa học thường thắng lợi không phải bằng cách những kẻ chống đối nó sẽ được thuyết phục và tuyên bố mình được dạy dỗ, mà đúng hơn là bằng cách những kẻ chống đối dần dần chết hết, và thế hệ mới ngay từ đầu được làm quen với nó".

- Lịch sử phát triển nhận thức loài người cho thấy lý trí thuần túy giúp chúng ta hiểu biết chân lý, nhưng chỉ với một lý trí đã được trang bị kiến thức hoàn thiện, để hoàn toàn sáng suốt, thì chân lý mà chúng ta hiểu biết mới trở nên chính xác, đích thực.

- Chính vì không thể dùng lý trí chủ quan, vừa phát biểu chân lý, vừa khẳng định đó là chân lý đích thực, cho nên C. Mác mới nói: "Thực tiễn là tiêu chuẩn để xác nhận chân lý". Nói như thế chỉ đúng trong phạm vi hẹp và theo qui ước. Cơ học Niutơn được khoa học - kỹ thuật ứng dụng chứng thực "không chê vào đâu được", ấy vậy mà mới chỉ là chân lý "hạng hai" chứ đâu đã là chân lý đích thực?

- Có lẽ phải là thời gian mới xác định được mức độ đích đáng của nhận thức. Thuyết địa tâm của Ptôlêmê phải cần đến hàng ngàn năm mới bị "truất ngôi" chân lý! Đừng vội vã cho rằng có như thế hoàn toàn là tại thuyết địa tâm được bảo vệ bởi thế lực thống trị chuyên quyền và khắc nghiệt gần như tuyệt đối về tư tưởng của giáo hội La Mã. Đúng là đã xảy ra hiện tượng đó, nhưng mãi sau này, vào thời khoảng Côpécnic, và không phải là nguyên nhân chủ yếu. Trước đó, trong một khoảng thời gian không hề ngắn kể từ lúc xuất hiện, thuyết địa tâm đã được mọi người mặc nhiên thừa nhận là một chân lý khoa học đích thực, không thể chối cãi được bởi thực tế quan sát cũng như tính toán (thực chứng) vào thời ấy đã chỉ ra. Ngày nay nhìn lại, dễ thấy được rằng chính trình độ quan sát và nhận thức còn thấp kém về Tự Nhiên của loài người đã đóng vai trò quyết định đến sự tồn tại "bền bỉ" của một "tà thuyết" mà giáo hội La Mã đã "lỡ" dựa vào để ca ngợi sự "sáng tạo thiêng liêng" của Thượng Đế. Nghĩa là do trình độ quan sát và nhận thức còn rất nhiều hạn chế mà loài người thời cổ-trung đại đã chưa phát hiện được sự thể hiện "lá mặt lá trái" (tính tương đối) của chuyển động, do đó đã bị Tự Nhiên "đánh lừa", cho thấy "hình ảnh phản chiếu gương" của hiện thực chứ không phải chính hiện thực!...

- Từ câu chuyện trên dẫn đến nghi vấn: biết đâu chừng nhận thức khoa học về tự nhiên - xã hội của loài người hiện nay, trong những thập niên đầu thế kỷ XXI này, cũng đang ở tình trạng tương tự như thế? Có thể nói triết học là khoa học nhận thức thực tại khách quan, mang tính thuần lý, dựa chủ yếu vào sự suy luận từ những quan sát và kết quả hiểu biết về tự nhiên - xã hội mà con người đã đúc kết được. Vì xã hội là một bộ phận của tự nhiên nên những hiện tượng xã hội cũng phải mang bản chất tự nhiên, nghĩa là những qui luật của vận động xã hội cũng chính là những qui luật tự nhiên được thể hiện ra một cách đặc thù trước quan sát và nhận định chủ quan của con người tư duy. Ra đời có lẽ muộn hơn một chút, nhưng sát cánh với triết học, vừa hỗ trợ đắc lực cho suy lý triết học vừa đóng vai trò "giám sát" tính chân lý của triết học, đồng thời cùng triết học hợp thành lực lượng nòng cốt, cơ bản nhất của loài người trên bước đường nhận thức, khám phá bản chất của thực tại khách quan , đó là hai "ông tướng": toán học và vật lý học. Cần nhấn mạnh rằng, "khối" hợp thành triết-toán-lý (hay cả toàn bộ khoa học nói chung) không phải là thực tại khách quan đích thực mà chỉ là một thực tại khách quan ảo, là phản ánh của hiện thực khách quan (thực tại khách quan còn phiến diện) vào tâm trí con người và được con người "trình bày" ra theo cách đặc thù mà tự nhiên qui định cho con người, cũng như theo trình độ quan sát và nhận thức của con người về tự nhiên ở từng thời đại.
Hiện nay, nếu "chịu khó ngắm nghía" kỹ một chút, rất dễ đi đến nhận định rằng, toán học đang lạc trong "trò chơi đố chữ" cao siêu và đầy huyền hoặc, vật lý học đang cố vùng vẫy một cách bất lực hòng vượt thoát những mâu thuẫn nội tại "chết người" của nó, còn triết học thì trong tình trạng hoang mang cực độ, chia năm xẻ bảy, chưa có một học thuyết nào đủ bản lãnh đóng vai trò "ngọn cờ chí lý chí tình" mà qui phục được trí tuệ ở khắp năm châu bốn bể, mà chế ngự được những phản biện triết-khoa đến từ mọi hướng. Phải chăng loài người đang ở trong tình trạng bế tắc, khủng hoảng về nhận thức tương tự như thời "Tai biến tử ngoại" trong vật lý học, đang ở trong "đêm trước" của một cuộc cách mạng tư duy (lần cuối cùng?)?

- Tóm lại: mối quan hệ khối óc - con tim là cực kỳ bi hài, như mối quan hệ trai-gái vậy. Khối óc ỷ khôn, chinh phục con tim bằng tài, còn con tim ỷ đẹp chinh phục khối óc bằng sắc, cứ thế mà lúc tỉnh lúc mê, mê mê tỉnh tỉnh, khó mà biết đúng-sai nằm ở đâu. Hình như, con người ta, hầu hết ai cũng hướng thiện, nhưng khi hành động thì lại thường gây ra cái ác đi kèm với khổ đau. Hãy cẩn trọng nhé, nhất là "dân" trí thức đang hăng máu chính trường! Phản biện không xấu, chỉ phản biện vô tội vạ, ác ý có chủ đích mới xấu. Bảo thủ không xấu, chỉ bảo thủ cực đoan, cố chấp đến gàn rở mới xấu. Song, để nhận định đích đáng được mức độ đúng sai, để phân biệt rành mạch được tốt xấu, là rất khó khăn, thậm chí, nhiều khi là không thể. Tại sao vậy? Rất có thể là tại thực ra trong thời đại ngày nay, người ta vẫn chưa "đủ sức" làm sáng tỏ đến tận cội rễ (để đi đến thống nhất, đồng thuận trong nghiên cứu cũng như tranh biện) những khái niệm từng nảy sinh rất sớm, thậm chí từ thuở sơ sử của quá trình đi nhận thức những hiện tượng tự nhiên, trong đó có hoạt động xã hội của loài người, tưởng đơn giản đến mức "biết rồi, khổ lắm, nói mãi!" vì đã được triết học phương Tây mổ xẻ đến (tưởng chừng như) không thể mổ xẻ hơn được nữa, chẳng hạn như những khái niệm: vật chất, tinh thần, không gian, thời gian, đạo đức, tự do, nhân quyền,... Bây giờ mà hỏi bất cứ "đại ca" trí thức nào (ở mọi bên tranh luận!) rằng: dân chủ hoặc đạo đức là gì(?), thì...ôi thôi, lại "một mâm" những "món hàn lâm có tiếng" của Tây, Tàu, còn "món" Ta chỉ là để..."đưa cay" , "mắm ớt hành tỏi chanh" thêm cho có "hương vị quê nhà", để..."ăn theo"(!), được trưng ra, mà rồi cũng chẳng biết "nhai cách nào cho hợp, nuốt kiểu gì cho trôi" vì không "đụng lạc vị này thì cũng vướng chối chõi kia". Thế mới...lạ kỳ!

- Đời riêng Khổng Tử là một thất bại. Thuyết "Chính danh" của ông là một mê lạc, bị chế độ phong kiến lợi dụng, gây biết bao nhiêu thảm cảnh đầu rơi máu chảy, tuẫn tiết quyên sinh vô nghĩa đến xót xa và còn di hại đến ngày hôm nay. Đừng đóng vai "quân tử Tàu" nữa, hỡi trí thức Việt Nam, nhất là các "lão làng" đang "say máu" phản biện một cách ngạo mạn vì đinh ninh ngộ nhận về sự "biết tuốt" của mình, cũng như chắc mẩm mù quáng rằng chân lý đích thực thuộc về mình, đến mức chửi cả bậc tiền bối (mà bản thân mình đã từng nể phục!) là ngu dốt! Coi chừng thành những "kẻ đốt đền"! Đã mang danh trí thức thì trước khi hành sự nên "nhìn cho rộng, suy cho kỹ" và quan trọng hơn là nên thật bình tâm mà "ngẫm ngợi" lại tất cả. Bởi vì, tưởng rằng "danh chính ngôn thuận" chắc gì đã là "danh chính ngôn thuận" đích thực(?), và khi đã "nhất ngôn phát xuất" rồi thì "tứ mã nan truy"! Xét về năng lực chuyên môn thì một nhà toán học nổi tiếng xuất sắc cũng chẳng khác gì một vị đầu bếp nổi tiếng tài hoa, và cả hai chắc gì đã thấu tỏ được nhân tình thế thái, nhận chân được thị phi thời cuộc hơn một gã thất phu vô danh tiểu tốt nhưng từng trải, từng nghiệm trên trường đời? Đừng vì được trọng vọng, ngợi ca mà hãnh tiến thái quá, dẫn đến ảo tưởng về trình độ nhận thức tổng quát của mình, kẻo lại "hư bột hư đường", "thân bại danh liệt", thậm chí là mắc tội đối với vận mệnh dân tộc, uổng lắm!

- Có thể chúng ta vẫn nhớ, vẫn thuộc nhưng chưa thấu hiểu lời dạy cực kỳ thâm thúy của tổ tiên ông bà mình: "Im lặng là vàng". (Vàng ở đây là chỉ thị về cái tĩnh tại quí báu ẩn chứa một nội công siêu quần, mềm dẻo mà bền vững, nhún nhường nhưng kiên định, đến lửa, thứ mà con người phải kinh sợ về khả năng thiêu tàn của nó, cũng không làm biến đổi phẩm chất được, không thể hủy diệt được, là cái "bất biến ứng vạn biến", hay cũng tương tự cái "bất vi vô bất vi"-không làm không phải là không làm gì (mà là làm tất cả!)-theo quan niệm của Lão Tử, vị hiền triết số một của phương Đông cổ đại, hơn nữa, có lẽ là nhà triết học vĩ đại nhất của cả thế giới cổ đại !).

- Nỗi niềm của Lão Tử, sau khoảng 2500 năm đã trôi qua kể từ ngày ông trước tác "Đạo đức kinh", vẫn còn khắc khoải: "Lời của ta rất dễ hiểu, rất dễ làm, mà thiên hạ không ai hiểu được, làm được. Lời của ta có tôn chỉ, việc của ta có căn bản. Vì thiên hạ không hiểu ngôn luận của ta nên không biết ta. Người hiểu ta rất ít, kẻ theo ta được là rất hiếm. Cho nên thánh nhân mặc áo vải thô mà ôm ngọc quí trong lòng". Thưa Lão Tử, không còn lâu nữa đâu, mọi người sẽ thấu tỏ được trí tuệ trác việt và tâm hồn thanh thoát của ông và chắc rằng lúc đó, ông sẽ ngậm cười mãn nguyện nơi chín suối!


2
"Người trí thì hay lo, người nghĩa thì hay làm, người nhân thì hay trì hoãn"

LB: Sai! Người trí thì hay cãi, người nghĩa thì hay suy, người nhân thì hay lụy!


3

LB:
- Theo luận điểm "Trong dương có âm, trong âm có dương" thì... đúng!
- Theo luận điểm "Đã ngọt thì không có đắng, đã xấu thì không có tốt" thì... sai!


4
"Chỉ có một cách sống cao cả: Đó là hành động cao cả khi gặp cơ hội"
Blackie

LB:
- Thế nào là cao cả? Không gặp cơ hội thì có thể hiện được sự cao cả không? Mà cao cả để làm gì?
- Phải chăng sống cao cả là "giàu sang không mua chuộc được, nghèo hèn không đổi dời được, cường bạo không khuất phục được" (phú quí bất năng dâm, bần tiện bất năng di, uy vũ bất năng khuất)? Trả lời câu hỏi này không dễ dàng, vì nó động chạm đến đề tài muôn thuở của triết học: con người từ đâu sinh ra, sinh ra để làm gì, và đi về đâu(?)
- Theo Đại Chúng, lý tưởng đối với đời sống thường nhật của con người là thế này: không cao cả mà cũng đừng thấp hèn, không cương cường mà cũng chẳng mềm yếu, cố sao cho an nhiên, hòa hợp, có lý có tình, có thủy có chung, biết mình biết người, biết nhân biết nghĩa, biết phúc biết hậu,..., và nhớ nằm lòng lời nhắn nhủ của André Bourguignon, nhà nhân học người Pháp: "Với việc thiết lập bạo lực và giết chóc nhau trong loài của mình, con người tự đặt nó xuống dưới con vật", để mà biết... "buông bỏ" đúng lúc.


5

"Hãy để cuộc đời bạn nhảy múa nhẹ nhàng trên bãi bờ thời gian như giọt sương đêm trên ngọn lá"

Tagore
Rabindranath Tagore
Rabindranath Tagore, hay Rabindranath Thakur, (6 tháng 5 năm 1861 – 7 tháng 8 năm 1941) là một nhà thơ Bengal, triết gia Bà La Môn và nhà dân tộc chủ nghĩa được trao Giải Nobel Văn học năm 1913, trở thành người châu Á đầu tiên đoạt giải Nobel.
Tagore sinh tại Kolkata, Tây Bengal, Ấn Độ trong một gia đình trí thức truyền thống ở nhiều lĩnh vực.
Rabindranath Tagore tại Kolkata, khoảng 1915


LB:
- Tưởng hay, nhưng ngẫm kỹ, chỉ là sự ví von khiên cưỡng, và... siêu tưởng!
- Ai cũng muốn thế nhưng không thể sống thế dưới gánh nặng của trách nhiệm trong một xã hội "chen chúc" những mưu cầu. Tương tự, ai đó cũng từng khuyên:"Quẳng gánh lo đi mà vui sống!". Có thể tạm quên trong chốc lát chứ thật khó mà quẳng "cái của nợ" đó đi được, kể cả những kẻ vị kỷ, kể cả những người vô tâm nhất
- Giọt sương đêm nhảy múa trên ngọn lá có mà loạn thiên nhiên à?
- Đã lý tưởng thì chỉ là đích hướng tới của niềm mơ ước chứ không bao giờ là hiện thực được.
- Dù sao, sự hướng tới ấy (nói cho rõ là sự hướng thượng, hay đúng hơn là sự hướng thiện) sẽ đưa con người đến với tột bậc của Chân-Thiện-Mỹ!
- Tagore
Rabindranath Tagore
Rabindranath Tagore, hay Rabindranath Thakur, (6 tháng 5 năm 1861 – 7 tháng 8 năm 1941) là một nhà thơ Bengal, triết gia Bà La Môn và nhà dân tộc chủ nghĩa được trao Giải Nobel Văn học năm 1913, trở thành người châu Á đầu tiên đoạt giải Nobel.
Tagore sinh tại Kolkata, Tây Bengal, Ấn Độ trong một gia đình trí thức truyền thống ở nhiều lĩnh vực.
Rabindranath Tagore tại Kolkata, khoảng 1915
(1861-1941)- niềm tự hào của nhân dân Ấn-Độ, là nhà triết học, nhà văn, nhà thơ có tinh thần dân tộc, nhà hoạt động văn hóa nổi tiếng thế giới. Ông được trao giải Nôben văn học vào năm 1913, trở thành người châu Á đầu tiên nhận được giải thưởng danh giá này.



0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Trời, Đất và Tôi





TRỜI, ĐẤT VÀ TÔI



Có Trời-Đất mới có Tôi
ó Tôi, Trời-Đất lần hồi hiện ra
Trời cao Đất thấp bao la
Cho Tôi ở giữa để mà buồn-vui
Đất gần, Trời tít xa vời
Nên đời Tôi ngắn, đến rồi lại đi
Tan thành cát bụi vô tri
Lủi thà lủi thủi vô vi vô thường
Bơ vơ lạc bến Nhớ Thương
Theo dòng Nương Náu về phương Xứ Người
Để rồi lại hóa một đời
Giữa lòng Trời-Đất có Tôi vui-buồn...

Bao giờ mới hết Vấn Vương?!...




0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

8 tháng 3





0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>