Chúc Mừng Năm Mới Canh Tý 2020! Thời sự: Bạn Trỗi 2018-2019

BLL Trường cùng đại diện các khóa dự Lễ kỷ niệm 70 năm ngày Truyền thống Thiếu Sinh Quân Việt Nam (1949 – 2019)

22/09/2019 - tại Nhà khách Bộ Quốc phòng, số 266 Phố Thụy Khê, Hà Nội (Trạm 66)
Ảnh: Một buổi lễ để lại nhiều cảm xúc, niềm vui và thắm tình đồng đội dù không chung một lớp, không cùng độ tuổi, ở khắp miền của Tổ quốc... Tạ Chính

C11 kỷ niệm 53 năm nhập trường 1966-2019

11/10/2019 - tại nhà hàng Âu Cơ số 8 Huỳnh Thúc Kháng, Thành Công, Ba Đình, Hà Nội.
Ảnh: Gặp mặt ngày truyền thống 15/10 của C11... Hữu Thành

C11 kỷ niệm 53 năm nhập trường 1966-2019

11/10/2019 - tại nhà hàng Âu Cơ số 8 Huỳnh Thúc Kháng, Thành Công, Ba Đình, Hà Nội.
Ảnh: đông đủ các Thầy Cô giáo cùng các Khóa trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi đã đến dự... Ngô Thế Vinh

K2TQ Gặp mặt truyền thống tại Đà Nẵng 2019

31/7 đến 3/8/2019 - tại nhà khách 683 Đà Nẵng
Ảnh: Thày trò cùng ôn bao kỷ niệm / Rượu đào chưa uống đã ngất ngây... Đỗ Quang Việt

K3HN Họp mặt chào mừng 75 năm ngày thành lập QĐND VN

16/12/2019 - tại Nhà hàng thuộc tòa nhà (Star tower) số 68 đường Dương Đình Nghệ - Câu Giấy HN
Ảnh: Thầy, cô & các bạn trong buổi họp mặt kn 75 năm kn thành lập QĐND... Song Yên

K3HN gặp gỡ nhân kỷ niệm 74 ngày quốc khánh 2/9 2019

27/8/2019 - tại Hội trường Bảo Tàng Phòng không Không Quân (Số 173C Trường Chinh, Quận Thanh Xuân, Tp. Hà Nội)
Ảnh: Cùng nhau gặp gỡ ôn lại những kỷ niệm ngày nhập ngũ... Song Yên

K3TQ kỷ niệm 51 năm ngày nhập ngũ tại Đà Lạt

31/7-3/8/2019 - tại Nhà ga Đà Lạt
Ảnh: Ngày thứ nhất... Anh Minh

K3TQ kỷ niệm 51 năm ngày nhập ngũ tại Đà Lạt

31/7-3/8/2019 - tại Nhà khách 198 số 2b đường Lữ Gia P9 TP Đà Lạt
Ảnh: Mưa gió bão bùng nhưng K3 lên đường là trời lại đep... Song Yên

K3HN kỷ niêm 30/4 - 1/5/2019

28/4/2019 - tại Coffee Hoa Lan Đỗ Nghĩa, Hà Nội
Ảnh: vui như mở hội... những cái bắt tay, những lời thăm hỏi, những tiếng dô dô đầy khí thế... Nhất là văn nghệ, U60, U70 mà hát sung như U... Song Yên

K3TQ Du lịch quần đảo Nam Du - về miền Tây

4-8/3/2019 - tại C59 b quần đảo Nam Du - miền Tây
Ảnh: Sau khi đến Rạch Giá từ TP HCM, cả đoàn lên tàu Super Đông nhắm tới quần đảo Nam Du... Anh Minh

K3TQ Du lịch quần đảo Nam Du - về miền Tây

4-8/3/2019 - tại C59 b quần đảo Nam Du - miền Tây
Ảnh: Anh Minh

K3TQ Du lịch quần đảo Nam Du - về miền Tây

4-8/3/2019 - tại bãi tắm Cây Mến
Ảnh: Song Yên

K3TQ Du lịch quần đảo Nam Du - về miền Tây

4-8/3/2019 - tại C59 b quần đảo Nam Du - miền Tây
Ảnh: K3 Du Hý Nam Du Day04, Vẫn lênh đênh sông nước ... Anh Minh

K4HN Gặp mặt ngày truyền thống

15/10/2019 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội
Ảnh: đã gặp là vui, vừa tham gia ý kiến việc chung của khóa, vừa giao lưu bạn bè, hát hò vui vẻ... Hữu Thành

K4HN Gặp mặt ngày truyền thống

15/10/2019 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội
Ảnh: đã gặp là vui, vừa tham gia ý kiến việc chung của khóa, vừa giao lưu bạn bè, hát hò vui vẻ... Hữu Thành

K4TPHCM Họp mặt ngày truyền thống 2019

13/10/2019 - tại Nhà hàng Vườn Phố (cổng Sân vận động QK7)
Ảnh: Hoàng Minh Long

K4TQ Kỉ niệm 50 năm ra trường nhập ngũ 1/7/1969-1/7/2019

1-2/7/2019 - 2 nơi tại: 18 Lê Hồng Phong và Khoang Xanh Ba Vì Hà Nội
Ảnh: Tình hình tóm tắt là vui, thân tình, nhiều thời gian cà phê đàm đạo vì bị "nhốt"... Hữu Thành

K4TQ Kỉ niệm 50 năm ra trường nhập ngũ 1/7/1969-1/7/2019

1-2/7/2019 - 2 nơi tại: 18 Lê Hồng Phong và Khoang Xanh Ba Vì Hà Nội
Ảnh: Các bà vợ, bạn đi nhiều hơn là một phong cách mới của cuộc gặp... Hữu Thành

K4HN Gặp mặt Xuân 2019

17/3/2019 - tại Khu nghỉ dưỡng G9 Resort - Đồng Mô, Sơn Tây
Ảnh: ...trời trở lạnh, có chút mưa. Cuộc gặp vẫn tiến hành và khá đông, vui vẻ, rất may ở đó trời không mưa như HN, gió nhẹ, ấm... Hữu Thành

K5+K8HN gặp mặt Truyền Thống năm 2019 chung cả hai Khóa

21/12/2019 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội
Ảnh: K5+K8 Ngô Thế Vinh

K5+K8HN gặp mặt Truyền Thống năm 2019 chung cả hai Khóa

21/12/2019 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội
Ảnh: K5 Ngô Thế Vinh

K5TPHCM gặp mặt truyền thống

13/10/2019 - tại phòng B (tầng trệt) khách sạn VICTORY SỐ 14 Võ Văn Tần (hay số 141 Nam Kỳ Khởi Nghĩa) Q3 tp HCM
Ảnh: Phùng Duy Hưng

K5TQ Hành hương về miền Đất Lửa Quảng Bình

15-18/4/2019 - tại Nhà khách 30/4 - Tỉnh đội QB: Đường Trương Pháp, p Hải Thành, Tp Đồng Hới.
Ảnh: ...gặp mặt, giao lưu tình nghĩa, tràn đầy những hồi ức, kỷ niệm thân thương của cả một chặng đường dài suốt 54 năm... Kiến Quốc

K5TQ Hành hương về miền Đất Lửa Quảng Bình

15-18/4/2019 - tại Nhà khách 30/4 - Tỉnh đội QB: Đường Trương Pháp, p Hải Thành, Tp Đồng Hới.
Ảnh: Cơ bản là có cơ hội được gặp nhau của những cậu bé, cô bé từng học với nhau 54 năm trước... Kiến Quốc

K5TQ Hành hương về miền Đất Lửa Quảng Bình

15-18/4/2019 - tại Biển Nhật Lệ
Ảnh: Hoan hô Biển Nhật Lệ, Đồng Hới, Quảng Bình... Ngô Thế Vinh

K6MB Gặp mặt thường niên 12/2019

22/12/2019 - tại số 1 phố Trấn Vũ (Ụ pháo), HN
Ảnh: khá đông đủ các bạn K6 NVT phía bắc với 50 hội viên Nguyễn Thắng Lương (Ngọc)

K6HCM Gặp mặt cuối năm 2019

15/12/2019 - tại phòng VIP 1, nhà hàng “Vườn phố” (A2 Phan Đình Giót, Phường 2, Quận Tân Bình, TP. HCM), Sân vận động Quân khu 7
Ảnh: Thật xúc động khi gặp lại bạn cũ thủa thiếu thời của hơn 50 năm về trước... Xuân Lộc

K6TQ Gặp mặt Quy Nhơn 2019

từ 08 đến 12 tháng 7/2019 - tại Khách sạn Én Việt - 54 đường An Dương Vương - Tp.Quy Nhơn; thăm một số địa danh tại Quy Nhơn.
Ảnh: Ngày thứ 2 ở Bình Định, nhóm k6 Trỗi tham quan bảo tàng Quang Trung, khu du lịch sinh thái Hầm Hô... Kim Hồ

K6HN gặp mặt truyền thống 6/2019

02/6/2019 - tại số 1 phố Trấn Vũ (Ụ pháo), HN
Ảnh: Tật xấu từ hồi Hưng Hóa vẫn chưa bỏ được. Thấy 2G là xúm hết lại Anh Minh

K6HN gặp mặt truyền thống 6/2019

02/6/2019 - tại số 1 phố Trấn Vũ (Ụ pháo), HN
Ảnh: Gặp mặt k6 Trỗi thường niên lúc nào cũng vui như tết... Ngô Sơn

K6TQ Hành hương tri ân, thăm đảo Cồn Cỏ 2019

từ 14 đến 20 tháng 4/2019 - tại Khách sạn CKC Thiên Đường 76 Đồng Hải, Hải Thành, Tp. Đồng Hới, Quảng Bình - Khách sạn Golden, 297 Lê Duẩn, Phường 5, Đông Hà, Quảng Trị. Thăm một số địa danh tại Quảng Bình, Quảng Trị và đảo Cồn Cỏ.
Ảnh: Cổng chào Cồn Cỏ Vũ Điện Biên

K6TQ Hành hương tri ân, thăm đảo Cồn Cỏ 2019

từ 14 đến 20 tháng 4/2019 - tại Khách sạn CKC Thiên Đường 76 Đồng Hải, Hải Thành, Tp. Đồng Hới, Quảng Bình - Khách sạn Golden, 297 Lê Duẩn, Phường 5, Đông Hà, Quảng Trị. Thăm một số địa danh tại Quảng Bình, Quảng Trị và đảo Cồn Cỏ.
Ảnh: Cột Cờ trên đảo Trần Vinh Quang

K6TQ Hành hương tri ân, thăm đảo Cồn Cỏ 2019

từ 14 đến 20 tháng 4/2019 - tại Khách sạn CKC Thiên Đường 76 Đồng Hải, Hải Thành, Tp. Đồng Hới, Quảng Bình - Khách sạn Golden, 297 Lê Duẩn, Phường 5, Đông Hà, Quảng Trị. Thăm một số địa danh tại Quảng Bình, Quảng Trị và đảo Cồn Cỏ.
Ảnh: Đài tưởng niệm Anh hùng liệt sĩ đảo Cồn Cỏ Vũ Điện Biên

K7 Phía Nam Gặp mặt thường niên 2019

17/11/2019 - tại nhà hàng Biển Dương 6 - 205 CMT8 Q.3, Tp. HCM.
Ảnh: Điều lắng đọng bạn bè gặp nhau đc sống lại những kỷ niệm cùng tính tình ai nói nấy nghe, vui uống hết mình... Lý Tân Huệ

K7 phía Bắc gặp mặt thường niên 2019

15/09/2019 - tại Trang trại của Vợ Chồng Dũng - Hảo K9 (em ruột LS Nguyễn Đức Thảo K7), Khu Thủy Sản, thôn Lương Ý, xã Mỹ Thọ, Bình Lục, Hà Nam.
Ảnh: Trong niềm vui chung, mọi người đã ôn lại những Kỷ niệm của một thời đáng nhớ, một thời đáng yêu... Hà Quang Vũ

K7 phía Bắc Gặp mặt xuân Kỷ Hợi 2/2019

26/02/2019 - tại Resort Quảng Tây, TP Sơn Tây.
Ảnh: Lễ gặp mặt diễn ra thật vui & cảm động của một Thệ hệ TSQ cách đây hơn 1/2 Thế kỷ... Hà Quang Vũ

K5+K8HN gặp mặt Truyền Thống năm 2019 chung cả hai Khóa

21/12/2019 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội
Ảnh: K8+k5 Ngô Thế Vinh

K5+K8HN gặp mặt Truyền Thống năm 2019 chung cả hai Khóa

21/12/2019 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội
Ảnh: K8 Ngô Thế Vinh

K8 Phía Nam Gặp mặt thường niên 2019

20/11/2019 - tại quán Lẩu Cá Thanh đa 860/75/1 XVNT - P. 25, Quận Bình Thạnh, TP. HCM.
Ảnh: Nguyễn Phương Tuấn

K8TQ Gặp mặt Quảng Bình 2019

28-30/6/2019 - tại Nhà khách Thanh Thiếu nhi (Trung Tâm hoạt động TTN khu vực Bắc trung Bộ) - Đường Trương Pháp, Quang Phú, TP Đồng Hới, Tỉnh Quảng Bình.
Ảnh: Hoàng Minh Long

K8TQ Gặp mặt Quảng Bình 2019

28-30/6/2019 - tại Nhà khách Thanh Thiếu nhi (Trung Tâm hoạt động TTN khu vực Bắc trung Bộ) - Đường Trương Pháp, Quang Phú, TP Đồng Hới, Tỉnh Quảng Bình.
Ảnh: Khám phá bãi tắm Nhật Lệ hoang sơ biển xanh cát trắng nắng vàng ! Ngô Hoàng Hà

Bạn Trỗi Miền Trung kỷ niệm 55 năm ngày hy sinh của anh TRỖI

15/10/2019 - tại Nhà hàng NƠM (Khu biệt thự Đảo Xanh, Trần Thị Lý, P. Hòa Cường Bắc, Q. Hải Châu, Tp. Đà Nẵng).
Ảnh: Tặng quà cho các phu nhân nhân ngày PNVN. Rất đông vui, ấm cúng và tình nghĩa... Tôn Thất Hải

BLL Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi tổ chức về thăm Trại Hòe và Trại Cờ

01/3/2018 - tại thôn Ngọc Tân - xã Ngọc Sơn - huyện Hiệp Hòa - tỉnh Bắc Giang
Ảnh: Đến hẹn lại lên Lễ Hội thôn Trại Hòe 2018... Ngô Thế Vinh

BLL Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi tổ chức về thăm Trại Hòe và Trại Cờ

01/3/2018 - tại thôn Ngọc Tân - xã Ngọc Sơn - huyện Hiệp Hòa - tỉnh Bắc Giang
Ảnh: Đi thăm lại con mương cống 4 cửa thân quen ở Trại Hòe đầy ắp những kỷ niệm xưa Phạm Hồng Phương

C11 Gặp mặt truyền thống 2018

12/10/2018 - tại nhà hàng Lộc Việt, 6 Huỳnh Thúc Kháng, Thành Công, Ba Đình, Hà Nội.
Ảnh: Hữu Thành

C11 du xuân 2018

14/3/2018 - tại Chùa Tiêu, xã Tương Giang, huyện Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh.
Ảnh: Chùa Tiêu Sơn nằm trên lưng chừng núiTiêu quanh năm cây cối u tịch... Song Yên

K2TQ Gặp gỡ kỷ niệm 51 năm tốt nghiệp và nhập ngũ 1967-2018

31/7 đến 3/8/2018 - tại TP HCM
Ảnh: Thật vui, thật cảm động khi đc sống bên bạn bè từ thỏa ngày xưa. Những dọt nước mắt đã rơi... Kỳ Minh

K3HN kỷ niệm 74 năm ngày QĐNDVN 22/12 2018

17/12/2018 - tại Nhà hàng VUA GÀ - Số 3 Hồ Đắc Di HN (Cà Phê Cây Dừa 118 Đặng Văn Ngữ, Hà Nội).
Ảnh: Ấm áp và tưng bừng với các bài ca truyền thống QĐ cùng bài ca của đời bộ đội... Thái Chi

K3 kỷ niệm 50 năm ngày nhập ngũ 1/8/1968-1/8/2018

2 ngày 31/7 và 1/8/2018 - tại Bảo tàng PKKQ đường Trường Chinh Hà Nội và Chí linh, Hải Dương (trường Quân Sự QK3, KS Huy Hoàng, nhà hàng Biển xanh, tham quan khu Côn Sơn - Kiếp Bạc).
Ảnh: Bạn bè gặp nhau, có những người tròn 50 năm mới lại gặp lại... Anh Minh

K3 kỷ niệm 50 năm ngày nhập ngũ 1/8/1968-1/8/2019

2 ngày 31/7 và 1/8/2018 - tại Bảo tàng PKKQ đường Trường Chinh Hà Nội và Chí linh, Hải Dương (trường Quân Sự QK3, KS Huy Hoàng, nhà hàng Biển xanh, tham quan khu Côn Sơn - Kiếp Bạc).
Ảnh: Anh Minh

K3 kỷ niệm 50 năm ngày nhập ngũ 1/8/1968-1/8/2020

2 ngày 31/7 và 1/8/2018 - tại Bảo tàng PKKQ đường Trường Chinh Hà Nội và Chí linh, Hải Dương (trường Quân Sự QK3, KS Huy Hoàng, nhà hàng Biển xanh, tham quan khu Côn Sơn - Kiếp Bạc).
Ảnh: Anh Minh

K4TPHCM gặp mặt Ngày truyền thống 2018

14/10/2018 - tại Cơ sở 2 Trường Đại học VHNT Quân đội - 142 Cộng Hoà, Tân Bình (phía sau Nhà hát QĐ, đi vào hẻm 142).
Ảnh: ...một phút mặc niệm tưởng nhớ các liệt sĩ và các bạn đã đi xa rồi tiệc lợn Mán... Nguyễn Phương Tuấn K8

K4HN Gặp mặt ngày truyền thống Trường VHQĐ Nguyễn Văn Trỗi 2018

14/10/2018 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Hà Nội.
Ảnh: ...Năm nay rất vui vì có mặt các bạn ít gặp... Hữu Thành

K4TQ du lịch Tây Nguyên

2-5/6/2018 - tại Ks Công Đoàn (số 9 Hai Bà Trưng, thành phố Pleiku, Gia Lai).
Ảnh: điều mong muốn lớn nhất là mỗi năm được gặp nhau một lần nhiều bạn nhất có thể... Hữu Thành

K4HN Gặp mặt đầu Xuân 2018

23/3/2018 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Hà Nội.
Ảnh: ...lại có mặt một số bạn ít đi... Hữu Thành

K5 TPHCM Họp mặt truyền thống 2018

30/12/2018 - tại nhà hàng Vườn Phố (sân vận động QK7), Tp.HCM.
Ảnh: Quân số k5 có mặt: 25 Kiến Quốc

K5 phía Bắc Họp mặt Truyền Thống 2018

23/12/2018 - tại nhà hàng Vườn Treo Pacific 281 Đội Cấn, Hà Nội.
Ảnh: Anh chị em vui mừng, phấn khởi gặp mặt, hỏi thăm sức khỏe, hàn huyên, trò chuyện suốt cả buổi... Ngô Thế Vinh

K5TQ Hành Hương về Quy Nhơn - Hè 2018

30/05 - 02/06/2018 - tại Nhà khách T102 BCHQS tỉnh Bình Định: 05-07 Lê Lai, phường Ngô Mây, Tp Quy Nhơn.
Ảnh: Lễ gặp mặt Phạm Hồng Phương

K5TQ Hành Hương về Quy Nhơn - Hè 2018

30/05 - 02/06/2018 - tại Nhà khách T102 BCHQS tỉnh Bình Định: 05-07 Lê Lai, phường Ngô Mây, Tp Quy Nhơn.
Ảnh: Lễ gặp mặt Phạm Hồng Phương

K5TQ Hành Hương về Quy Nhơn - Hè 2018

30/05 - 02/06/2018 - Thăm Đàn tế Trời Đất Tây Sơn (Khu du lịch Tâm Linh Ấn Sơn) - Thăm Bảo tàng Quang Trung
Ảnh: Ngô Thế Vinh

K5TQ Hành Hương về Quy Nhơn - Hè 2018

30/05 - 02/06/2018 - Thăm Đàn tế Trời Đất Tây Sơn (Khu du lịch Tâm Linh Ấn Sơn) - Thăm Bảo tàng Quang Trung
Ảnh: Ngô Thế Vinh

K5TQ Hành Hương về Quy Nhơn - Hè 2018

30/05 - 02/06/2018 - Làng chài Nhơn Lý - Bãi Biển Kỳ Co...
Ảnh: Ngô Thế Vinh

K6 HN gặp mặt thường niên cuối năm 2018

23/12/2018 - tại Nhà khách Trúc Bạch, số 1 Trấn Vũ (Ụ pháo), p. Quán Thánh, q. Ba Đình, TP Hà Nội.
Ảnh: Các bạn đại diện ba miền và 3 bạn nữ C11 có mặt, thật vui… Nguyễn Thắng Lương (Ngọc)

K6HCM gặp mặt thường niên 2018

15/12/2018 - tại nhà hàng Lẩu Gà úp số 59 Tú Xương, P.7 Q.3 TPHCM.
Ảnh: Hà mèo

K6TQ "Gặp mặt truyền thống" tại Nha Trang

05/5 đến 07/5/2018 - Đoàn an-điều dưỡng 26, Cục Chính trị-QK 5. Địa chỉ: 86 đường Trần Phú, phường Lộc Thọ, TP Nha Trang.
Ảnh: Nguyễn Thắng Lương (Ngọc)

K6TQ "Gặp mặt truyền thống" tại Nha Trang

05/5 đến 07/5/2018 - Trường Sĩ quan Không quân. Địa chỉ: cổng số 03, đường Biệt Thự, phường Tân Lập, TP Nha Trang.
Ảnh: không gian đủ để tổ chức cho hơn 500 người, hơi choáng ngợp với buổi lễ gặp mặt của khoảng hơn 120 thành viên... Tạ Chính

K6TQ "Gặp mặt truyền thống" tại Nha Trang

05/5 đến 07/5/2018 - Trường Sĩ quan Không quân. Địa chỉ: cổng số 03, đường Biệt Thự, phường Tân Lập, TP Nha Trang.
Ảnh: ...người điều hành phần này là ông trùm “sáng tạo”, không muốn giống ai... Tạ Chính

K6TQ "Gặp mặt truyền thống" tại Nha Trang

05/5 đến 07/5/2018 - Trường Sĩ quan Không quân. Địa chỉ: cổng số 03, đường Biệt Thự, phường Tân Lập, TP Nha Trang.
Ảnh: Tất cả như bung ra, bật lên, càng về sau càng mạnh.... sân khấu nhỏ bé ken đặc người, chỉ còn mấy người phía dưới chụp ảnh lia lịa... Tạ Chính

K7 phía Nam Họp mặt 2018

17/11/2018 - tại Nhà Hàng Biển Dương 6 - 205 Cách Mạng Tháng 8, P. 4, Quận 3, TP. HCM.
Ảnh: Nguyễn Hoài Nhân

K7 phía Nam Họp mặt 2018

17/11/2018 - tại Nhà Hàng Biển Dương 6 - 205 Cách Mạng Tháng 8, P. 4, Quận 3, TP. HCM.
Ảnh: Nguyễn Hoài Nhân

K7 phía Bắc Gặp mặt thường niên 9/2018

9/9/2018 - tại Vườn treo Babilon (Pacific) 281 Đội Cấn, Hà Nội.
Ảnh: Vui cùng các Bạn K7 còn có đại diện BLL K2, K3, K4, K5, K6 & K8. Các Bạn Thanh Sơn từ TP HCM, Lưu Công Hùng từ Hải Phòng, Ngọc Văn từ Thái Nguyên cũng đã về dự Tống Ngọc Tráng

K7 phía Bắc gặp gỡ Xuân 2018 tại Xuân Mai

4/3/2018 - tại khu nghỉ gia đình của bạn Bùi Thắng, tại Xuân Mai, Hoà Bình.
Ảnh: ...rất vui vẻ, đầm ấm trong ngày đầu xuân Nguyễn Chấn Biên

K8 phía Bắc Gặp mặt truyền thống 2018

22/12/2018 - tại Vườn Treo Pacific, 281 Đội Cấn, HN.
Ảnh: ...vui mừng gặp mặt ôn nghèo kể khổ... Ngô Hoàng Hà


Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2025

TRƯỜNG TRỖI - 60 NĂM NHÌN LẠI !


Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025


Thấm thoắt đã tròn MỘT HOA GIÁP, hôm nay kỉ niệm 60 năm ngày thành lập trường: 15/10/1965 - 15/10/2025 !

Nếu tính thật chuẩn, thì mái trường của chúng ta chỉ tồn tại "thực" trong vòng có 5 năm (65-70)... nhưng cho mãi đến hôm nay, danh tính "trường Trỗi" dường như vẫn chưa phai nhạt !

Vì sao ? một câu hỏi không dễ trả lời !

Trước hết, những lời tri ân đầu tiên, tôi xin dành cho Chính uỷ Bùi Khắc Quỳnh, các Hiệu trưởng Nguyễn Hữu Điền, Dương Hưng Tuấn cũng các thày cô (hầu hết đã già yếu, người còn người mất) - thế hệ những nhà giáo vinh quang - vừa hồng vừa chuyên - đã tận tâm dạy dỗ chúng ta nên người !

Tiếp theo, tôi cũng xin dành những lời lẽ xúc động và biết ơn nhất, cho các Anh hùng - Liệt sĩ của nhà trường, những gương mặt bất khuất đã thay mặt gần 2000 học sinh - nhân viên nhà trương, hiến dâng dòng máu và cuộc đời mình cho sự nghiệp kháng chiến vĩ đại, dành Độc lập Thống nhất 1954 - 1990 !

*****

Cách đây tròn 60 năm, giữa lúc đất nước gặp cơn hiểm nghèo: 5/8/1964 Mỹ chính thức mở chiến dịch không quân - ném bom huỷ diệt miền Bắc & 8/3/1965 những đơn vị Lục quân Mỹ đầu tiên đổ bộ lên bãi biển Đà Nẵng, mở màn cho Chiến lược Chiến tranh cục bộ quy mô lớn ở miền Nam VN - chính thức cả nước bước vào trận quyết đấu sinh tử với ĐQM ! ...

Chính trong thời điểm đặc biệt quan trọng và nhạy cảm đó, & để tập trung cao nhất sức mạnh lãnh đạo chỉ huy cho kháng chiến, dưới sự quan tâm chỉ đạo trực tiếp của Bác và Quân uỷ, trường ta - trường TSQ NVT ra đời !

Cùng với thời gian, trường đã tập trung xây dựng cơ sở vật chất - ăn ở nội trú, dạy văn hoá & rèn luyện theo mô hình "thiếu sinh quân" cho 1200 học sinh tuổi đời từ 13 đến 18 (lớp 5 - 10/10). Đó là nơi tập trung con em của rất nhiều lãnh đạo, chỉ huy quân đội và các cơ quan chính đảng trọng yếu quốc gia, sơ tán ở Bắc Giang, Thái Nguyên và cao trào nhất 1967 - 1968 đã sang đóng quân ở mãi tận Quế Lâm TQ !

Với quy mô quân số chỉ 1 trung đoàn, ban lãnh đạo ở cấp sư đoàn - nhưng nhà trường đã mang một trọng trách hết sức nặng nề: dạy dỗ, rèn luyện và đảm bảo an toàn tuyệt đối cho những hạt giống cách mạng của tương lai, để cha mẹ các cháu an tâm, tận lực hoàn thành những nhiệm vụ khó khăn + thách thức mang tính lịch sử & thời đại !

08 lớp văn hoá, 08 đại đội học viên với những đặc tính chẳng ai giống ai... nhưng điều quan trọng là chúng ta đều đã trưởng thành & xây dựng thành một khối đoàn kết, tương thân tương ái.
Đây là một điều vô cùng đáng quý, là truyền thống tốt đẹp & nhân văn - là sự truyền thừa tinh hoa quý báu của cha ông - những nhà cách mạng tận tuỵ để lại cho thế hệ chúng ta.

1200 con người với lịch sử 60 năm nhìn lại, không khỏi có những đánh giá khác nhau - hoặc quá đỗi khắt khe, hoặc hết sức bao dung rộng lượng - nhưng "chốt lại" là đã nhận ra những bài học không nhỏ !

Mà bài học lớn nhất là "chiến lược con người": có hạt giống tốt nhưng muốn sự nghiệp thành công cần phải đặt trên cơ sở một chiến lược cách mạng, khoa học, công bằng & tràn đầy tính nhân văn !

Có lẽ, nghiêm túc thì phải cần đến nhiều công sức, thời gian & giấy bút nữa để nghiên cứu về một nhà trường - nghiên cứu về một đối tượng vừa đặc sắc vừa phức tạp như học sinh NVT, mà có lẽ, ta nên tạm dừng sự phân tích & bình luận ở đây !

*****

Thời gian thắm thoắt thoi đưa... các anh chị lớp trên đã U80 còn các em lớp dưới đều đã xấp xỉ tuổi 70.
Chúng ta đều đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về với đời thường. Năm tháng, sức khoẻ đều đã không được như xưa, quỹ thời gian cũng dần ngắn lại !

Gặp được nhau lần này là rất quý & bắt đầu trở nên hiếm hoi !

Vậy chúng ta hãy cùng chúc nhau sức khoẻ, an yên, hạnh phúc bên gia đình, con cháu !

THĐ K3 NVT !


-----
Đông Hà Trần: ...Bùi Chuẩn gửi cho tôi: trường vhqđ nhận nhiệm vụ tiếp nối cho 1 giai đoạn mới : thay vì bồi dưỡng văn hoá cho cán bộ chiến sĩ có thành tích, chuẩn bị đi học nước ngoài, thì nay dạy trẻ con cho hết 10/10 !



     BẠN NVT - Đông Hà Trần, 15/10/2025


Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025


Thấm thoắt đã tròn MỘT HOA GIÁP, hôm nay kỉ niệm 60 năm ngày thành lập trường: 15/10/1965 - 15/10/2025 !

Nếu tính thật chuẩn, thì mái trường của chúng ta chỉ tồn tại "thực" trong vòng có 5 năm (65-70)... nhưng cho mãi đến hôm nay, danh tính "trường Trỗi" dường như vẫn chưa phai nhạt !

Vì sao ? một câu hỏi không dễ trả lời !

Trước hết, những lời tri ân đầu tiên, tôi xin dành cho Chính uỷ Bùi Khắc Quỳnh, các Hiệu trưởng Nguyễn Hữu Điền, Dương Hưng Tuấn cũng các thày cô (hầu hết đã già yếu, người còn người mất) - thế hệ những nhà giáo vinh quang - vừa hồng vừa chuyên - đã tận tâm dạy dỗ chúng ta nên người !

Tiếp theo, tôi cũng xin dành những lời lẽ xúc động và biết ơn nhất, cho các Anh hùng - Liệt sĩ của nhà trường, những gương mặt bất khuất đã thay mặt gần 2000 học sinh - nhân viên nhà trương, hiến dâng dòng máu và cuộc đời mình cho sự nghiệp kháng chiến vĩ đại, dành Độc lập Thống nhất 1954 - 1990 !

*****

Cách đây tròn 60 năm, giữa lúc đất nước gặp cơn hiểm nghèo: 5/8/1964 Mỹ chính thức mở chiến dịch không quân - ném bom huỷ diệt miền Bắc & 8/3/1965 những đơn vị Lục quân Mỹ đầu tiên đổ bộ lên bãi biển Đà Nẵng, mở màn cho Chiến lược Chiến tranh cục bộ quy mô lớn ở miền Nam VN - chính thức cả nước bước vào trận quyết đấu sinh tử với ĐQM ! ...

Chính trong thời điểm đặc biệt quan trọng và nhạy cảm đó, & để tập trung cao nhất sức mạnh lãnh đạo chỉ huy cho kháng chiến, dưới sự quan tâm chỉ đạo trực tiếp của Bác và Quân uỷ, trường ta - trường TSQ NVT ra đời !

Cùng với thời gian, trường đã tập trung xây dựng cơ sở vật chất - ăn ở nội trú, dạy văn hoá & rèn luyện theo mô hình "thiếu sinh quân" cho 1200 học sinh tuổi đời từ 13 đến 18 (lớp 5 - 10/10). Đó là nơi tập trung con em của rất nhiều lãnh đạo, chỉ huy quân đội và các cơ quan chính đảng trọng yếu quốc gia, sơ tán ở Bắc Giang, Thái Nguyên và cao trào nhất 1967 - 1968 đã sang đóng quân ở mãi tận Quế Lâm TQ !

Với quy mô quân số chỉ 1 trung đoàn, ban lãnh đạo ở cấp sư đoàn - nhưng nhà trường đã mang một trọng trách hết sức nặng nề: dạy dỗ, rèn luyện và đảm bảo an toàn tuyệt đối cho những hạt giống cách mạng của tương lai, để cha mẹ các cháu an tâm, tận lực hoàn thành những nhiệm vụ khó khăn + thách thức mang tính lịch sử & thời đại !

08 lớp văn hoá, 08 đại đội học viên với những đặc tính chẳng ai giống ai... nhưng điều quan trọng là chúng ta đều đã trưởng thành & xây dựng thành một khối đoàn kết, tương thân tương ái.
Đây là một điều vô cùng đáng quý, là truyền thống tốt đẹp & nhân văn - là sự truyền thừa tinh hoa quý báu của cha ông - những nhà cách mạng tận tuỵ để lại cho thế hệ chúng ta.

1200 con người với lịch sử 60 năm nhìn lại, không khỏi có những đánh giá khác nhau - hoặc quá đỗi khắt khe, hoặc hết sức bao dung rộng lượng - nhưng "chốt lại" là đã nhận ra những bài học không nhỏ !

Mà bài học lớn nhất là "chiến lược con người": có hạt giống tốt nhưng muốn sự nghiệp thành công cần phải đặt trên cơ sở một chiến lược cách mạng, khoa học, công bằng & tràn đầy tính nhân văn !

Có lẽ, nghiêm túc thì phải cần đến nhiều công sức, thời gian & giấy bút nữa để nghiên cứu về một nhà trường - nghiên cứu về một đối tượng vừa đặc sắc vừa phức tạp như học sinh NVT, mà có lẽ, ta nên tạm dừng sự phân tích & bình luận ở đây !

*****

Thời gian thắm thoắt thoi đưa... các anh chị lớp trên đã U80 còn các em lớp dưới đều đã xấp xỉ tuổi 70.
Chúng ta đều đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về với đời thường. Năm tháng, sức khoẻ đều đã không được như xưa, quỹ thời gian cũng dần ngắn lại !

Gặp được nhau lần này là rất quý & bắt đầu trở nên hiếm hoi !

Vậy chúng ta hãy cùng chúc nhau sức khoẻ, an yên, hạnh phúc bên gia đình, con cháu !

THĐ K3 NVT !


-----
Đông Hà Trần: ...Bùi Chuẩn gửi cho tôi: trường vhqđ nhận nhiệm vụ tiếp nối cho 1 giai đoạn mới : thay vì bồi dưỡng văn hoá cho cán bộ chiến sĩ có thành tích, chuẩn bị đi học nước ngoài, thì nay dạy trẻ con cho hết 10/10 !



     BẠN NVT - Đông Hà Trần, 15/10/2025

Trường Trỗi 60 năm


Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025

Đoạn phim này lẽ ra được trình chiếu trong "Lễ hội 60 năm", song vì tính cẩu thả, tôi đã quên không đem đến, nên BTC không chiếu được. Hôm nay đưa lên đây để các bạn cùng xem "bù" và hết sức xin lỗi làm chương trình Lễ bị "vỡ".





Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025

Đoạn phim này lẽ ra được trình chiếu trong "Lễ hội 60 năm", song vì tính cẩu thả, tôi đã quên không đem đến, nên BTC không chiếu được. Hôm nay đưa lên đây để các bạn cùng xem "bù" và hết sức xin lỗi làm chương trình Lễ bị "vỡ".




Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2025

Về thăm xã Đại Từ - Thái Nguyên 13/10/2025


Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025



Có một dòng sông Tôi được sinh ra,
Có một hàng cây bốn mùa xanh lá.

Hà Nội đó, của tôi, tôi giữ cho riêng mình, đẳm thắm, si mê, yêu điên cuồng mãnh liệt, dịu ngọt đến say lòng. Tôi đã trở về, Hà Nõi ơi…

Đại Từ, Thái Nguyên, 13 tháng 10.

Huy Hùng, Kim Hổ, Tứ Quý, Quản Bình, Sử Bình, Hà Tuẩn, Chỉ Hung, Tuẩn Quãng, Tạ Chính, Lương, Thắng Lộ,…và rất nhiều bạn khác của khỏa 6 TSQ Nguyễn Vằn Trỗi đã về lại nguồn, nơi 60 năm trước, lũ trẻ con cái sĩ quan quân đội và can bộ cao cấp các cơ quan trung ương sống và học tập tại đây, trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi.
Những cậu bé chừng 11, 12 tuổi đã “ vào đời” bằng cuộc đời quân ngũ, rèn luyện trở thành lớp kế cận “ lớp cha trước, lớp con sau, đã thành đồng chí chung câu quân hành”.
Từng bước, từng bước chậm rãi, tôi dõi mắt nhìn cảnh vật miền trung du, cánh đồng lùa đang xanh, những đồi chè xanh mướt bên dãy núi Tam Đảo hung vĩ…Xa nữa, cả bầu trời bao la, thăm thẳm là mây trắng đang bay, lờ lững trên nền trời xanh như Địa Trung Hải, đẹp đến mê hồn… Tôi lặng đi, cảm xúc ập về, nhiều lắm, không phải như đám mây lang thang, lười biềng kia đâu…
Tôi dám chắc các bạn cùng như tôi, bồi hồi, xao xuyến:
“… Tôi cúi xuống hôn mảnh đất quê hương
Như hôn người yêu sau bao ngày xa cách”.
Ừ nhỉ, đã 60 năm rồi đó, vẫn là các bạn tôi đó, vẫn là những gương mặt thân yêu, gần gũi đầy xúc động trong cả hiện tại và ký ức tuổi thơ. Đâu đâu cũng là kỷ niệm, kỷ niệm tràn về như thác bom bom, nơi mà Tuấn Quảng, Trí Dũng, Huỳnh Hồng, Quốc Bình, Điện Biên , Trần Thanh Công hay bất kể câu be nghịch ngợm nào khác như Thắng Lộ, Minh Chính, Thịêp, Gia Lượng, Huỳnh Hội, Việt Sỏn,…đều ít nhất một lần “ Trần như nhộng” mà tung tăng đùa dỡn nơi nước trong vắt, mát lạnh thấm đến tận tim gan. Suối Chì, thác Bom bom đã trở thành Huyền thoại tròng nỗi nhớ và tình yêu của lũ nhóc chung tôi. Phút bình an là vẩy nhưng đưng quên rằng ngoải kia đang có chiển tranh trong cuộc chiển tản khổc nhẩy lịch sử và vì nó chung toi có mặt ở đầy. Rồi Quể Lâm Trung Quổc, về lại Hưng Hoá Việt Nam, lịch sử viểt tiềp tển trường TSQ.Nguyễn Văn Trỗi.
Tôi đển khi Hà Nội đang vào thu, thu của Hà Nội trầm tĩnh, suy tư…” thu đi dài năm tháng, vinh Quang và duyên dáng, cho ta gương mặt sáng ngời,dáng đưng của thủ đô, ôi ta yêu quí Hà Nội ới” Bạn biết đấy, chúng tôi từ đây và tuổi thơ của các TSQ cũng tứ đây…
Nhiểu năm nữa trôi đi, lịch sử sẽ nhắc tên trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi như một Huyền thoai. Cũng như tôi, ban yêu ơi, dù tuổi nào đi nữa, hay giữ ngon lửa TSQ với niềm tự hào (đầy kiêu hãnh).Con cháu chúng ta sẽ thường kế về các thế hệ đi trước với niềm kiêu hãnh không hề che dẩu.
Thường sè là: “Ngày xửa ngày xưa ….”

Hà Nội, 15 tháng 10 năm 2025.





Bạn Trỗi K6 - Phoenix Phung, 15/10/2025




Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025



Có một dòng sông Tôi được sinh ra,
Có một hàng cây bốn mùa xanh lá.

Hà Nội đó, của tôi, tôi giữ cho riêng mình, đẳm thắm, si mê, yêu điên cuồng mãnh liệt, dịu ngọt đến say lòng. Tôi đã trở về, Hà Nõi ơi…

Đại Từ, Thái Nguyên, 13 tháng 10.

Huy Hùng, Kim Hổ, Tứ Quý, Quản Bình, Sử Bình, Hà Tuẩn, Chỉ Hung, Tuẩn Quãng, Tạ Chính, Lương, Thắng Lộ,…và rất nhiều bạn khác của khỏa 6 TSQ Nguyễn Vằn Trỗi đã về lại nguồn, nơi 60 năm trước, lũ trẻ con cái sĩ quan quân đội và can bộ cao cấp các cơ quan trung ương sống và học tập tại đây, trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi.
Những cậu bé chừng 11, 12 tuổi đã “ vào đời” bằng cuộc đời quân ngũ, rèn luyện trở thành lớp kế cận “ lớp cha trước, lớp con sau, đã thành đồng chí chung câu quân hành”.
Từng bước, từng bước chậm rãi, tôi dõi mắt nhìn cảnh vật miền trung du, cánh đồng lùa đang xanh, những đồi chè xanh mướt bên dãy núi Tam Đảo hung vĩ…Xa nữa, cả bầu trời bao la, thăm thẳm là mây trắng đang bay, lờ lững trên nền trời xanh như Địa Trung Hải, đẹp đến mê hồn… Tôi lặng đi, cảm xúc ập về, nhiều lắm, không phải như đám mây lang thang, lười biềng kia đâu…
Tôi dám chắc các bạn cùng như tôi, bồi hồi, xao xuyến:
“… Tôi cúi xuống hôn mảnh đất quê hương
Như hôn người yêu sau bao ngày xa cách”.
Ừ nhỉ, đã 60 năm rồi đó, vẫn là các bạn tôi đó, vẫn là những gương mặt thân yêu, gần gũi đầy xúc động trong cả hiện tại và ký ức tuổi thơ. Đâu đâu cũng là kỷ niệm, kỷ niệm tràn về như thác bom bom, nơi mà Tuấn Quảng, Trí Dũng, Huỳnh Hồng, Quốc Bình, Điện Biên , Trần Thanh Công hay bất kể câu be nghịch ngợm nào khác như Thắng Lộ, Minh Chính, Thịêp, Gia Lượng, Huỳnh Hội, Việt Sỏn,…đều ít nhất một lần “ Trần như nhộng” mà tung tăng đùa dỡn nơi nước trong vắt, mát lạnh thấm đến tận tim gan. Suối Chì, thác Bom bom đã trở thành Huyền thoại tròng nỗi nhớ và tình yêu của lũ nhóc chung tôi. Phút bình an là vẩy nhưng đưng quên rằng ngoải kia đang có chiển tranh trong cuộc chiển tản khổc nhẩy lịch sử và vì nó chung toi có mặt ở đầy. Rồi Quể Lâm Trung Quổc, về lại Hưng Hoá Việt Nam, lịch sử viểt tiềp tển trường TSQ.Nguyễn Văn Trỗi.
Tôi đển khi Hà Nội đang vào thu, thu của Hà Nội trầm tĩnh, suy tư…” thu đi dài năm tháng, vinh Quang và duyên dáng, cho ta gương mặt sáng ngời,dáng đưng của thủ đô, ôi ta yêu quí Hà Nội ới” Bạn biết đấy, chúng tôi từ đây và tuổi thơ của các TSQ cũng tứ đây…
Nhiểu năm nữa trôi đi, lịch sử sẽ nhắc tên trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi như một Huyền thoai. Cũng như tôi, ban yêu ơi, dù tuổi nào đi nữa, hay giữ ngon lửa TSQ với niềm tự hào (đầy kiêu hãnh).Con cháu chúng ta sẽ thường kế về các thế hệ đi trước với niềm kiêu hãnh không hề che dẩu.
Thường sè là: “Ngày xửa ngày xưa ….”

Hà Nội, 15 tháng 10 năm 2025.





Bạn Trỗi K6 - Phoenix Phung, 15/10/2025



Thứ Năm, 25 tháng 9, 2025

Trờ về miền thơ ấu và tình yêu của tôi... - Mùa đông, Có ngày buồn như thế… (Nguyễn Việt Hoàng)




Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025



Sáng tinh mơ thức giấc, không khí lành lạnh California đang là thu, bầu trời trong vắt không gợn mây, xanh thăm thẳm, gió se lạnh từng cơn buốt giá ùa tới len lỏi từng nơi trên tấm thân bó chặt vài lớp áo dày đem lại cảm giác tê tái….” Trời lập đông chưa anh, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi…”
Và tôi lại lang thang, ngổn ngang với bao suy tư chưa thành hình.
Ử nhỉ, đã hơn 70 Xuân rồi đấy, đâu còn có thời gian, “mau lên chứ vội vàng lên với chứ”
Mùa thu… Tôi có thật nhiều kỷ niệm với mùa thu mà đặc biệt là mùa thu Hà Nội, bởi ở đó tôi để lại tuổi thơ, kỷ niệm và cả tình yêu nữa, cái tình yêu thật trong trắng, ngây ngô “cái thủa ban đầu lưu luyến ấy, ngàn năm chưa dễ mấy ai quên.”

Hà Nội ơi, tôi lại sắp trở về. Trờ về miền thơ ấu và tình yêu của tôi…

60 năm đã đi qua, gần hết một đời người. Ngày ấy, chúng tôi còn bé lắm, những cậu bé 11, 12 tuổi nhỏ nhắn và thật nghịch ngợm “nhất quỷ. nhì ma…” mà lại. Tập hợp lại chúng tôi thành đội ngũ, trưởng thành trong khói lừa chiến tranh. Cứ như thế chúng tôi lớn lên cùng dân tộc, cùng trải qua những gian khổ và vinh quang của đất nước. Khi mái tóc đã nhuốm bạc gần hết, khi những thăng trầm và quá khứ hào hùng của lịch sử đã ở lại phía sau, chúng tôi thường gặp nhau, vui cùng nhau và hạnh phúc. Đã thành “ cựu “ thì tướng tá, cấp nọ, tước kia đều là vô nghĩa bởi tất cả đều là TSQ Nguyễn Văn Trỗi.

Vâng, đó là TSQ Nguyễn Văn Trỗi.

Ngày 15 tháng 10 đã thành lịch sử của chúng tôi, những người “sinh ra trong khói lửa“ chiến tranh.

Nhân kỷ niệm 60 năm thành lập trường Thiếu Sinh Quân Nguyễn Văn Trỗi 15 tháng 10 năm 1965 - 15 tháng 10 năm 2025, xin trân trọng đăng lại bài viết “Lính Trỗi“ và bài viết Tưởng nhớ thầy Lê Đức Soạn.






Lính Trỗi



Những năm 60 của thế kỷ trước, đất nước chìm đắm trong cuộc chiến tàn khốc…
Ngày ấy, chúng tôi “… Sinh ra trong khói lửa…” chiến tranh.
Chúng tôi được giáo dục và lớn lên trong khúc quân hành: “Vì nhân dân quên mình…” và niềm kiêu hãnh: ”…Vinh Quang thay trường Nguyễn Văn Trỗi, ngời chói tương lai muôn vì sao sáng…”.

Hè 1965.
Những cậu bé chừng 11, 12 tuổi đến 16, 17 về Trại Hoè, Hà Bắc tựu trường. Đó là những lớp học sinh đầu tiên của trường thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi sau này.
Nhiều năm đã trôi qua kể từ ngày đó, cái cậu bé Hà Nội mặt còn búng ra sữa (là tôi) ấy vẫn nhớ như in những gương mặt đầu tiên kết bạn: Nhân chột (bị hư 1 mắt, con bác Đinh Đức Thiện) tháo con mắt giả doạ tôi, Hồng lồi (vì mắt không được phẳng, con bác Huỳnh Văn Trí) trợn mắt nhìn tôi… Đặc biệt hơn là Lê Quốc Bình (con bác Lê Quốc Sảng) dáng ngang tàng, mày tao chí tớ, giọng Nam, đ. má “liên tục. Rồi Tứ Quý hiền lành (con chú Lê Bân), Tạ Quang Chính (con bác Tạ Quang Bửu) dáng thư sinh, Đoàn Quốc Khánh nhanh nhẹn (con bác Đoàn Trọng Truyến) và lần lượt thêm rất nhiều bạn mới.
Lần ấy khi cùng chơi đá bóng, Quốc Bình đuổi theo tôi không kịp, cu cậu ngồi bệt xuống đất, ca 1 câu cải lương thật lạ: “Anh Năm ho lao hắc lào ra máu”. Chẳng ngờ, câu cải lương ấy trở thành tên cúng cơm của tôi đến bây giờ. (Mặc dù chả ăn nhằm gì với đặc điểm của tôi).
Sau này tôi mới biết rằng gần như mỗi cậu lính Trỗi đều có tên đệm riêng, “đặc sản” Nguyễn Văn Trỗi mà. Nào là Hà mèo, Tâm heo, Quảng tỳ, Thiệp bệu, Mình đùn, Thắng híp, Chính phổng, Chỉnh thọt v.v và v.v, các tên đệm còn tiếp tục kéo dài.

Đợt báo động đầu tiên chúng tôi chuyển quân về Đại Từ, Thái Nguyên. Doanh trại là những ngôi nhà trên đồi chè xanh mướt, bên dưới là suối Chì róc rách suốt đêm ngày. Thì thoảng khi hòa cùng với gió, tiếng suối reo cho ta những âm hưởng tuyệt vời. Thơ mộng là thế nhưng suối Chì này cũng là nguồn cơn gây nên bao “đau khổ” cho lũ nhóc chúng tôi. Cứ tối tối, chú Chích, y tá đại đội bôi thuốc xanh, đỏ khắp người cho lũ trẻ ghẻ ngứa, gãi như gẩy đàn t’rưng vậy. Mấy cậu bé hay nghịch ngợm như Biên Hoà, Khánh Thái, Gia Lượng, Điện Biên, Thắng hip… nhảy tưng tưng, miệng là hét om xòm vi xót quá.
Những ngày đầu với tôi thật bỡ ngỡ. Từ bộ quân phục áo màu olive, quần xanh đậm, mũ cối trên đầu, ba-lô sau lưng…, đến kỷ luật quân đội, trật tự nội vụ hàng ngày, xếp hàng đi đều… chúng tôi được rèn kỹ càng như người lính. Dù vậy, chúng tôi vẫn là những đứa trẻ như vừa mới thôi nôi mà thôi. Nói vậy để không lấy làm lạ khi mỗi ngày có thêm đứa thì “đùn”, đứa thì đái dầm liên miên, đứa tham ăn… đều là… chuyện thường ngày ở huyện. Phần tôi vì được làm lớp trưởng (trung đội trưởng) nên “gương mẫu” không có “chuyện ấy”, vậy mà lại mếu máo viết thư về nhà: “Mẹ ơi, mua cho con cái bát ăn cơm thật to, chúng nó ăn hết của con rồi”.
Năm đầu sống trong quân ngũ thật vất vả. Học là chính, chúng tôi lên lớp buổi sáng và tự học buổi chiều, sinh hoạt theo hiệu lệnh. Sau giờ học chiều, lũ trẻ ùa ra sân chơi thể thao, mê nhất vẫn là đá bóng. Văn Minh, Lê Minh Chính, Tô Tâm… là những tay ghi bàn xuất sẳc, giỏi đến mức làm chúng tôi tự hỏi, tại sao họ không đá cho Thể công nhỉ?
Đất nước đang có chiến tranh, tiếng kẻng báo động vang lên mọi lúc, mọi nỏi, mọi ngày. Chúng tôi xuống hầm trú ầm ngay lớp học hoặc theo giao thông hào đi khắp đơn vị. Công binh quân đội đã đào cho chúng tôi một hệ thống hoàn hảo, hiệu quà.
Các thẩy giáo của chúng tôi thật tài năng, đức độ. Thầy Trường, trung úy, chính trị viên đại đội, thầy Giám, thượng úy, đại đội trường, thầy Hoà dạy văn, thầy Mãn dạy toản, thầy Khoát dạy hóa, thầy Sinh dạy võ, thầy Lực dạy vẽ, thầy Cừ dạy Sử, thầy Tiến dạy Địa Lý, thầy dạy chính trị, thầy dạy âm nhạc…, cùng sự dạy dỗ của các thầy, chúng tôi lớn lên từng ngày.

Trại Đồi, lớp 5, học toán.
Chuẩn úy Mãn của chúng tôi thật đặc biệt, dáng dấp thư sinh, trắng trẻo, dạy môn toán khô khan, khó nuốt. Vậy mà “chàng” lại làm chúng tôi say mê bởi sự hài hước, kiến thức “bác học” và… tình yêu với lũ trẻ chúng tôi.
Hôm ấy thầy ra đề toán khó quá,cả lớp vò đầu, bứt tai, tìm không ra đáp số. Vậy mà Tuấn Quảng lại “ồ“ lên một tiếng, cả lớp ngỡ ngàng tưởng cậu đã tìm ra. Nào ngờ sau đó, cậu tiếp tục “ồ” lên vài tiếng rồi… tắt đài luôn.
Lần ấy Tuấn Quảng được điềm 5 (điểm cao nhất), còn tôi, khi trả bài, thầy Mãn nhìn tôi tủm tỉm cười rồi chậm rẫi nỏi to: Hoàng: Năm!
Năm đầu tiên tôi đạt toàn điểm 5, được tặng bằng khen với chữ kỳ của thượng tá chính ủy nhà trường Bùi Khắc Quỳnh. Tôi mừng lắm, tường như đã lớn và trưởng thành. Đúng là công thầy, các thầy dạy tôi biết chỉ huy trung đội, biết nói trước hàng quân mà không run, biết báo cáo chì huy, biết hô hàng quân đi đều...
Năm ấy, cũng trại Đồi, đêm mưa giông, sấm sét đùng đùng, chúng tôi “trốn” trong chăn, chùm kín đầu vì… sợ. Nữa đêm, trong ánh lửa sưởi ấm bập bùng giữa nhà, tôi chợt tỉnh vì nghe tiếng thì thào như của gió: các em ơi, cứu thầy với… Tôi bừng tỉnh, hốt hoảng gọi các bạn cùng dậy thì thấy thầy Toàn, thiếu úy phụ trách lớp đang nằm xoài dưới đất, thầy bị sét đánh khi đi kiểm tra đơn vị. Cả lũ trẻ tỉnh ngủ hò nhau kéo thầy lên giường (giống như hò kéo pháo vậy vì thầy nặng quá), rồi Lê Minh Chính, tiểu đội trưởng chụp cây đèn bão chạy lên đại đội gọi chú Chích, y tá.
Nhiều năm sau tôi vẫn còn thắc mắc sao Lê Minh Chính lại can đảm đến thế, dám chạy giữa đêm, mưa gió đùng đùng (*).
Thực ra lúc đó thầy Toàn mới về đơn vị vài ngày. Trước đó, khi đi kiểm tra giữa trưa, chẳng đứa nào ngủ cả, lấy gối nện nhau tưng bừng, thầy hô tập hợp cả lớp vác ba-lô rồi lệnh chạy lên đồi, xuống suối 3 lần, sau đó bở hơi tai, cu cậu nào lăn ra ngủ như chết.
… Thời gian… Rất nhiều năm đã trôi qua…, nó bào mòn nhiều thứ, nhưng cái kỷ niệm nhự thể vẫn lưu lại như mãi mãi, như mổi tình đầu của tôi vậy…

Thảng 4 năm 2023.
Tại Đà Nẵng bên bãi biển Mỹ Khê trải dài, sóng bạc trắng xô bờ, khóa 6 chúng tôi lại gặp nhau. Biết bao chờ mong, biết bao khao khát, biết bao nghĩa tình… Và Niềm Vui vỡ òa trong hân hoan vô tận… Tay bắt mặt mừng, những vòng tay ôm chặt, những giọt nước mắt “tự động” rơi trên những gương mặt vừa đủ 70… đã tạo nên khung cảnh đầy xúc động. Thầy Lê Đức Soạn, trung úy chính trị viên đại đội ngày nào của chúng tôi hôm nay thật hạnh phúc. Một ngày là trò, cả đời là trò của thầy, chúng tôi vây quanh người thầy đáng kính, chúc thọ thầy 90 tuổi. Trên ngực thầy không có tẩm huấn chương nhà giáo nào cả, nhưng tình cảm học sinh dành cho thầy chính là tấm Huân chương cao quý nhất. Trong bộ suit trang trọng và rất nhiều hoa học trò tặng, thầy cười thật hiền lành, hạnh phúc.
Chúng tôi trò chuyện cùng nhau thật… bình yên (mà không hề “chí choé” như ngày xưa). Trong các bạn tôi ngồi đây, rất nhiều bạn là cán bộ cao cấp quân đội, có người là tướng, là thứ bộ trưởng, là nhà khoa học tài ba có học hàm học vị cao, là những doanh nghiệp thành đạt…, còn nhiều bạn khó khăn, trăn trở mưu sinh, số phận chẳng mỉm cười. Và còn nhiều bạn đã ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ vì Tổ Quốc trường tồn…
“…lớp cha trước, lớp con sau…, đã thành đồng chí chung câu quân hảnh…” cùng dân tộc, chúng tôi góp phần làm nên trang sử mới. Những Hà Ngọc Tuấn, Nam Điện, Kim Phú, Thông, Vũ Điện Biên, Vũ Đồng, Hồ Chí Dũng, Sử Bình, Phan Tiên Tiến, Thiệp, Dũng, Vũ Thắng Lộ, Lê Tứ Quý, Lê Minh Chính, Tạ Quang Chỉnh, Trần Tuấn Quảng, Hà Chí Thành, Ngô Mình Sơn… đã làm tôi thật sự xúc động. Tôi như sống lại tuổi thơ…
Nhiều bạn nữa, không có mặt nhưng tôi vẫn nhớ: Tạ Việt Thắng, Lê Anh Tuấn, Tuần Hùng, Huỳnh Hội, Phạm Gia Lượng, Phạm Hoà Bình, Quang Việt, Biên Hoà, Đoàn Quốc Khánh, Đỗ Hoà Bình, Tô Tâm, Quang Bình, Lưu Mình Sơn, Mình Nghĩa, Nguyễn Hữu Thọ, Việt Hồng, Việt Sơn…

Sau 53 năm, tôi và vợ cùng em gái Laika gặp lại Nguyễn Kim Hồ và Trần Huy Hùng. Khỏi phải nói, tôi mừng vui vô hạn… Những người bạn này là tuổi niên thiếu và là phần máu thịt đời tôi. Mừng mừng tủi tủi, chúng tôi ôm nhau trong nước mắt. Có lẽ khi chứng kiến, vợ tôi lặng lẽ quay mặt đi… Năm 1970, Hưng Hoá, năm học cuổi tại trường. Huy Hùng lúc đó là bi thư Liên Chi đoàn, Kim Hố là uỳ viên tổ chửc, còn tôi là Phó Bí thư Liên chi. Gặp lại, chúng tôi chụp chung bức ảnh, tôi cười cười: đây là ban chấp hành mới… không ai bẳu.
“Sinh ra trong khói lửa
Trường ta đã lớn lên
Trường đẹp chói ngời tên anh Nguyễn Văn Trỗi
Tìm ta đang thắm đỏ,
Máu anh và đời anh
Chỉ sẳt thép làm nên trang sử mới…”
Các lớp lớp thiếu sinh quân đã trường thành, đóng góp xứng đáng cho Tổ Quốc.
Cùng thế hệ cha anh, cùng dân tộc, họ đã viết nên trang sử mới, xây dựng đất nước hùng cường. Bác dạy
“Chí khí lẫm liệt của anh hùng Trỗi là tấm gương sáng ngời cho mọi người yêu nước, nhất là cho các cháu thanh niên học tập”.
Chí khí của người anh hùng đã làm nên nhân cách của học sinh Nguyễn Văn Trỗi. Đó là: tận trung với nước, tận hiếu với dân, khó khãn vượt qua, kể thù đánh thắng.
Mang tên thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi là niềm vinh quang và tự hào của mỗi chúng tôi. Tôi thật yêu và tự hào về các bạn.
Bạn hỏi tôi ư ?
Vâng, Tôi Là Lính Trỗi.
Trời Quảng Nam, quê anh Trỗi hôm nay thật đẹp. Xanh ngắt một bầu trời hy vọng, những bãi biển trải dài, sóng biển xô bờ như hôn làn cát trắng vẽ nên bức tranh ngoạn mục của đất trời…
Chúng tôi, thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi, khi tuồi đã 70 và thầy giáo 90 tuổi, sau 53 năm, gặp lại nhau và cùng hát khúc quân hành:
“… Vinh Quang thay trường Nguyễn văn Trỗi
Ngời chói tương lai muôn vì sao sáng…”
…Xa lắm… Vẫn là điệp khúc:
…Vinh Quang thay trường Nguyễn Văn Trỗi.


------------
(*) Lê Mình Chính: Tôi đã đọc bài viết của Hoàng trên Fb rất hay. Tôi xin chính sửa lại chi tiết tôi đi lên chú Chích là tôi và Định cà cầm đèn pin (chứ không phải đèn bão) và mỗi khi nghe tiếng sét đánh thì lại vứt đèn pin xuống đất (sau này nghĩ lại thì nghe tiếng sét mới vứt đèn pin xuống thì muộn rồi).


Đà Nẵng 8-9/4/2023






Kinh viếng hương hồn thầy Lê Đức Soạn.

Mùa đông, Có ngày buồn như thế…



Tiết trời chuyển đông, gió se lạnh đem theo hơi nước táp vào mặt như báo hiệu sự chuyển đổi của đất trời…
Mỗi sáng thức dậy từ tinh mơ, Phượng và tôi tự trang bị đủ quần áo ấm, khăn nón đủ cả (như đi Alaska vậy) trước lúc ra đường.
Chúng tôi thể dục buổi sáng, đi vài km trong khu dân cư êm đềm tĩnh mịch với những căn nhà đồ sộ, uy nghi, sừng sững dưởi ánh nắng trời vừa hửng đông. Bước chân chậm rãi, lá vàng nghe xào xạc dưới chân người mà sao chưa thấy “con nai vàng ngơ ngác” của nàng thơ? Tôi đi, bên tai vẫn là lời của em hay lời thì thào của gió?
Lòng trìu nặng, hồn tôi đang ở chốn xa xăm…

Xưa lắm và cho đến ngày nay, truyền thống của người Việt vẫn là “tôn sư, trọng đạo”. Hiếu học, sống có đạo lý nên người Việt luôn “tôn sư”. Nó đã trở thành văn hóa của chúng ta.

Ngày ấy, chúng tôi còn bé và ngây ngô lắm, cái tuổi “bé gẫy sừng trâu” có sức mà cái trí thì chưa thành hình. Ở thiếu sinh quân, chúng tôi được “rèn” kỹ về mọi mặt, đặc biệt về tinh thần và thể chất. Người thầy của chúng tôi lúc đó là trung úy, chính trị viên đại đội Lê Đức Soạn. Thầy Soạn của chúng tôi dáng cao cao, mảnh khảnh, gương mặt hiền hậu, giọng Quảng Nam. Với đa số học sinh là miền Bắc như chúng tôi, lúc đầu hơi khó nghe. Cùng trung úy đại đội trưởng là thầy Phong, dần dần chúng tôi cũng quen dần. Mỗi thầy một phong cách, nhưng cả hai đểu toát lên sự tận tâm, đức độ và tài năng xử lý mọi tình huống.
Cái tuổi ngây ngô của chúng tôi lúc đó là sự nghịch ngợm không lường.
Có lần đang học tối, cúp điện, phải nghỉ học. Sau các thầy tìm ra đống dây điện bị cắt của lũ trẻ muốn trốn học…
Hay cái tội đánh nhau, lười biếng, chửi thề, nói bậy…
Tôi thì nhớ mãi cái lần mất tất cả quần áo, chỉ còn 1 bộ trên người, phải xin phép thầy Soạn về Hà Nội để lấy đồ. Đúng là “nhất quỉ, nhì ma, thứ ba học trò“ mà. Trong quân ngũ, quân phục đểu giống nhau nên cái sự “cầm nhẳm“ là chuyện “không có gì phải ầm ĩ”, khác chăng là bạn không thể cầm nhầm lại cái thứ bạn đã mất.

Mỗi thế hệ hay mỗi thời đều định nghĩa cái hư khác nhau. Các bạn đi “rèn luyện” ở Thạch Thất lúc đó đều biết cái chưa phải. Chả thế mà sau này gặp lại, Sử Bình còn nói vui với tôi: cũng chả biết tại sao đi…
Bên lũ học sinh chúng tôi, thầy Soạn, thầy Phong tất bật hàng ngày, có người còn nói làm thầy Soạn chậm lấy vợ đấy.
Hay cái chuyện Hà Ngọc Tuấn mãi không được kết nạp Đoàn vì cái “tội”: hút thuốc lá… Rồi Lê Anh Tuấn được đề cử làm bí thư chi đoàn… tất tật những chuyện như thế đều được thầy Soạn trên cương vị bí thư chi bộ bàn bạc với chúng tôi trong ban chấp hành Đoàn liên chi (gồm Huy Hùng, Kim Hồ và tôi). Gần thầy Soạn chúng tôi học hỏi nhiều điều, thầy là tấm gương để mọi trò noi theo.

Thời gian… Đã hơn 50 năm trôi qua…

Gặp lại thầy, tôi thật mừng vui và xúc động. Vẫn là người thầy đầy khả kính, nhân hậu, ấm áp tình người và trên tất cả là tình yêu thương bất tận dành cho các học trò. (Ngày ấy khi chia tay, thầy trao tôi giấy chứng nhận đối tượng Đảng).
Các học sinh thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi cũng thật tận tâm với thầy. Kim Hồ đã kể tôi nghe những ngày vất vả đi tìm thầy, gặp được thầy mà nước mắt tuôn rơi.

Người lính già ấy đã sống cuộc đời thật bình dị bên những người thân và sự kính trọng, yêu thương hết mực của lớp lớp học sinh Nguyễn Văn Trỗi.
Bên thầy những ngày cuối luôn có mặt vợ chồng Kim Hồ, vợ chồng Sử Bình và Phan Tiên Tiến(?Triều Tiên)… , tôi đã không thể cầm lòng, mặc cho nước mắt tuôn rơi…
Khi người đàn ông đã quá 70 xuân, họ không có nhiều nước mắt để dành…

Mùa đông, Có ngày buồn như thế...

Đà Nẵng 8-9/4/2023

Đà Nẵng 8-9/4/2023





Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025



Sáng tinh mơ thức giấc, không khí lành lạnh California đang là thu, bầu trời trong vắt không gợn mây, xanh thăm thẳm, gió se lạnh từng cơn buốt giá ùa tới len lỏi từng nơi trên tấm thân bó chặt vài lớp áo dày đem lại cảm giác tê tái….” Trời lập đông chưa anh, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi…”
Và tôi lại lang thang, ngổn ngang với bao suy tư chưa thành hình.
Ử nhỉ, đã hơn 70 Xuân rồi đấy, đâu còn có thời gian, “mau lên chứ vội vàng lên với chứ”
Mùa thu… Tôi có thật nhiều kỷ niệm với mùa thu mà đặc biệt là mùa thu Hà Nội, bởi ở đó tôi để lại tuổi thơ, kỷ niệm và cả tình yêu nữa, cái tình yêu thật trong trắng, ngây ngô “cái thủa ban đầu lưu luyến ấy, ngàn năm chưa dễ mấy ai quên.”

Hà Nội ơi, tôi lại sắp trở về. Trờ về miền thơ ấu và tình yêu của tôi…

60 năm đã đi qua, gần hết một đời người. Ngày ấy, chúng tôi còn bé lắm, những cậu bé 11, 12 tuổi nhỏ nhắn và thật nghịch ngợm “nhất quỷ. nhì ma…” mà lại. Tập hợp lại chúng tôi thành đội ngũ, trưởng thành trong khói lừa chiến tranh. Cứ như thế chúng tôi lớn lên cùng dân tộc, cùng trải qua những gian khổ và vinh quang của đất nước. Khi mái tóc đã nhuốm bạc gần hết, khi những thăng trầm và quá khứ hào hùng của lịch sử đã ở lại phía sau, chúng tôi thường gặp nhau, vui cùng nhau và hạnh phúc. Đã thành “ cựu “ thì tướng tá, cấp nọ, tước kia đều là vô nghĩa bởi tất cả đều là TSQ Nguyễn Văn Trỗi.

Vâng, đó là TSQ Nguyễn Văn Trỗi.

Ngày 15 tháng 10 đã thành lịch sử của chúng tôi, những người “sinh ra trong khói lửa“ chiến tranh.

Nhân kỷ niệm 60 năm thành lập trường Thiếu Sinh Quân Nguyễn Văn Trỗi 15 tháng 10 năm 1965 - 15 tháng 10 năm 2025, xin trân trọng đăng lại bài viết “Lính Trỗi“ và bài viết Tưởng nhớ thầy Lê Đức Soạn.






Lính Trỗi



Những năm 60 của thế kỷ trước, đất nước chìm đắm trong cuộc chiến tàn khốc…
Ngày ấy, chúng tôi “… Sinh ra trong khói lửa…” chiến tranh.
Chúng tôi được giáo dục và lớn lên trong khúc quân hành: “Vì nhân dân quên mình…” và niềm kiêu hãnh: ”…Vinh Quang thay trường Nguyễn Văn Trỗi, ngời chói tương lai muôn vì sao sáng…”.

Hè 1965.
Những cậu bé chừng 11, 12 tuổi đến 16, 17 về Trại Hoè, Hà Bắc tựu trường. Đó là những lớp học sinh đầu tiên của trường thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi sau này.
Nhiều năm đã trôi qua kể từ ngày đó, cái cậu bé Hà Nội mặt còn búng ra sữa (là tôi) ấy vẫn nhớ như in những gương mặt đầu tiên kết bạn: Nhân chột (bị hư 1 mắt, con bác Đinh Đức Thiện) tháo con mắt giả doạ tôi, Hồng lồi (vì mắt không được phẳng, con bác Huỳnh Văn Trí) trợn mắt nhìn tôi… Đặc biệt hơn là Lê Quốc Bình (con bác Lê Quốc Sảng) dáng ngang tàng, mày tao chí tớ, giọng Nam, đ. má “liên tục. Rồi Tứ Quý hiền lành (con chú Lê Bân), Tạ Quang Chính (con bác Tạ Quang Bửu) dáng thư sinh, Đoàn Quốc Khánh nhanh nhẹn (con bác Đoàn Trọng Truyến) và lần lượt thêm rất nhiều bạn mới.
Lần ấy khi cùng chơi đá bóng, Quốc Bình đuổi theo tôi không kịp, cu cậu ngồi bệt xuống đất, ca 1 câu cải lương thật lạ: “Anh Năm ho lao hắc lào ra máu”. Chẳng ngờ, câu cải lương ấy trở thành tên cúng cơm của tôi đến bây giờ. (Mặc dù chả ăn nhằm gì với đặc điểm của tôi).
Sau này tôi mới biết rằng gần như mỗi cậu lính Trỗi đều có tên đệm riêng, “đặc sản” Nguyễn Văn Trỗi mà. Nào là Hà mèo, Tâm heo, Quảng tỳ, Thiệp bệu, Mình đùn, Thắng híp, Chính phổng, Chỉnh thọt v.v và v.v, các tên đệm còn tiếp tục kéo dài.

Đợt báo động đầu tiên chúng tôi chuyển quân về Đại Từ, Thái Nguyên. Doanh trại là những ngôi nhà trên đồi chè xanh mướt, bên dưới là suối Chì róc rách suốt đêm ngày. Thì thoảng khi hòa cùng với gió, tiếng suối reo cho ta những âm hưởng tuyệt vời. Thơ mộng là thế nhưng suối Chì này cũng là nguồn cơn gây nên bao “đau khổ” cho lũ nhóc chúng tôi. Cứ tối tối, chú Chích, y tá đại đội bôi thuốc xanh, đỏ khắp người cho lũ trẻ ghẻ ngứa, gãi như gẩy đàn t’rưng vậy. Mấy cậu bé hay nghịch ngợm như Biên Hoà, Khánh Thái, Gia Lượng, Điện Biên, Thắng hip… nhảy tưng tưng, miệng là hét om xòm vi xót quá.
Những ngày đầu với tôi thật bỡ ngỡ. Từ bộ quân phục áo màu olive, quần xanh đậm, mũ cối trên đầu, ba-lô sau lưng…, đến kỷ luật quân đội, trật tự nội vụ hàng ngày, xếp hàng đi đều… chúng tôi được rèn kỹ càng như người lính. Dù vậy, chúng tôi vẫn là những đứa trẻ như vừa mới thôi nôi mà thôi. Nói vậy để không lấy làm lạ khi mỗi ngày có thêm đứa thì “đùn”, đứa thì đái dầm liên miên, đứa tham ăn… đều là… chuyện thường ngày ở huyện. Phần tôi vì được làm lớp trưởng (trung đội trưởng) nên “gương mẫu” không có “chuyện ấy”, vậy mà lại mếu máo viết thư về nhà: “Mẹ ơi, mua cho con cái bát ăn cơm thật to, chúng nó ăn hết của con rồi”.
Năm đầu sống trong quân ngũ thật vất vả. Học là chính, chúng tôi lên lớp buổi sáng và tự học buổi chiều, sinh hoạt theo hiệu lệnh. Sau giờ học chiều, lũ trẻ ùa ra sân chơi thể thao, mê nhất vẫn là đá bóng. Văn Minh, Lê Minh Chính, Tô Tâm… là những tay ghi bàn xuất sẳc, giỏi đến mức làm chúng tôi tự hỏi, tại sao họ không đá cho Thể công nhỉ?
Đất nước đang có chiến tranh, tiếng kẻng báo động vang lên mọi lúc, mọi nỏi, mọi ngày. Chúng tôi xuống hầm trú ầm ngay lớp học hoặc theo giao thông hào đi khắp đơn vị. Công binh quân đội đã đào cho chúng tôi một hệ thống hoàn hảo, hiệu quà.
Các thẩy giáo của chúng tôi thật tài năng, đức độ. Thầy Trường, trung úy, chính trị viên đại đội, thầy Giám, thượng úy, đại đội trường, thầy Hoà dạy văn, thầy Mãn dạy toản, thầy Khoát dạy hóa, thầy Sinh dạy võ, thầy Lực dạy vẽ, thầy Cừ dạy Sử, thầy Tiến dạy Địa Lý, thầy dạy chính trị, thầy dạy âm nhạc…, cùng sự dạy dỗ của các thầy, chúng tôi lớn lên từng ngày.

Trại Đồi, lớp 5, học toán.
Chuẩn úy Mãn của chúng tôi thật đặc biệt, dáng dấp thư sinh, trắng trẻo, dạy môn toán khô khan, khó nuốt. Vậy mà “chàng” lại làm chúng tôi say mê bởi sự hài hước, kiến thức “bác học” và… tình yêu với lũ trẻ chúng tôi.
Hôm ấy thầy ra đề toán khó quá,cả lớp vò đầu, bứt tai, tìm không ra đáp số. Vậy mà Tuấn Quảng lại “ồ“ lên một tiếng, cả lớp ngỡ ngàng tưởng cậu đã tìm ra. Nào ngờ sau đó, cậu tiếp tục “ồ” lên vài tiếng rồi… tắt đài luôn.
Lần ấy Tuấn Quảng được điềm 5 (điểm cao nhất), còn tôi, khi trả bài, thầy Mãn nhìn tôi tủm tỉm cười rồi chậm rẫi nỏi to: Hoàng: Năm!
Năm đầu tiên tôi đạt toàn điểm 5, được tặng bằng khen với chữ kỳ của thượng tá chính ủy nhà trường Bùi Khắc Quỳnh. Tôi mừng lắm, tường như đã lớn và trưởng thành. Đúng là công thầy, các thầy dạy tôi biết chỉ huy trung đội, biết nói trước hàng quân mà không run, biết báo cáo chì huy, biết hô hàng quân đi đều...
Năm ấy, cũng trại Đồi, đêm mưa giông, sấm sét đùng đùng, chúng tôi “trốn” trong chăn, chùm kín đầu vì… sợ. Nữa đêm, trong ánh lửa sưởi ấm bập bùng giữa nhà, tôi chợt tỉnh vì nghe tiếng thì thào như của gió: các em ơi, cứu thầy với… Tôi bừng tỉnh, hốt hoảng gọi các bạn cùng dậy thì thấy thầy Toàn, thiếu úy phụ trách lớp đang nằm xoài dưới đất, thầy bị sét đánh khi đi kiểm tra đơn vị. Cả lũ trẻ tỉnh ngủ hò nhau kéo thầy lên giường (giống như hò kéo pháo vậy vì thầy nặng quá), rồi Lê Minh Chính, tiểu đội trưởng chụp cây đèn bão chạy lên đại đội gọi chú Chích, y tá.
Nhiều năm sau tôi vẫn còn thắc mắc sao Lê Minh Chính lại can đảm đến thế, dám chạy giữa đêm, mưa gió đùng đùng (*).
Thực ra lúc đó thầy Toàn mới về đơn vị vài ngày. Trước đó, khi đi kiểm tra giữa trưa, chẳng đứa nào ngủ cả, lấy gối nện nhau tưng bừng, thầy hô tập hợp cả lớp vác ba-lô rồi lệnh chạy lên đồi, xuống suối 3 lần, sau đó bở hơi tai, cu cậu nào lăn ra ngủ như chết.
… Thời gian… Rất nhiều năm đã trôi qua…, nó bào mòn nhiều thứ, nhưng cái kỷ niệm nhự thể vẫn lưu lại như mãi mãi, như mổi tình đầu của tôi vậy…

Thảng 4 năm 2023.
Tại Đà Nẵng bên bãi biển Mỹ Khê trải dài, sóng bạc trắng xô bờ, khóa 6 chúng tôi lại gặp nhau. Biết bao chờ mong, biết bao khao khát, biết bao nghĩa tình… Và Niềm Vui vỡ òa trong hân hoan vô tận… Tay bắt mặt mừng, những vòng tay ôm chặt, những giọt nước mắt “tự động” rơi trên những gương mặt vừa đủ 70… đã tạo nên khung cảnh đầy xúc động. Thầy Lê Đức Soạn, trung úy chính trị viên đại đội ngày nào của chúng tôi hôm nay thật hạnh phúc. Một ngày là trò, cả đời là trò của thầy, chúng tôi vây quanh người thầy đáng kính, chúc thọ thầy 90 tuổi. Trên ngực thầy không có tẩm huấn chương nhà giáo nào cả, nhưng tình cảm học sinh dành cho thầy chính là tấm Huân chương cao quý nhất. Trong bộ suit trang trọng và rất nhiều hoa học trò tặng, thầy cười thật hiền lành, hạnh phúc.
Chúng tôi trò chuyện cùng nhau thật… bình yên (mà không hề “chí choé” như ngày xưa). Trong các bạn tôi ngồi đây, rất nhiều bạn là cán bộ cao cấp quân đội, có người là tướng, là thứ bộ trưởng, là nhà khoa học tài ba có học hàm học vị cao, là những doanh nghiệp thành đạt…, còn nhiều bạn khó khăn, trăn trở mưu sinh, số phận chẳng mỉm cười. Và còn nhiều bạn đã ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ vì Tổ Quốc trường tồn…
“…lớp cha trước, lớp con sau…, đã thành đồng chí chung câu quân hảnh…” cùng dân tộc, chúng tôi góp phần làm nên trang sử mới. Những Hà Ngọc Tuấn, Nam Điện, Kim Phú, Thông, Vũ Điện Biên, Vũ Đồng, Hồ Chí Dũng, Sử Bình, Phan Tiên Tiến, Thiệp, Dũng, Vũ Thắng Lộ, Lê Tứ Quý, Lê Minh Chính, Tạ Quang Chỉnh, Trần Tuấn Quảng, Hà Chí Thành, Ngô Mình Sơn… đã làm tôi thật sự xúc động. Tôi như sống lại tuổi thơ…
Nhiều bạn nữa, không có mặt nhưng tôi vẫn nhớ: Tạ Việt Thắng, Lê Anh Tuấn, Tuần Hùng, Huỳnh Hội, Phạm Gia Lượng, Phạm Hoà Bình, Quang Việt, Biên Hoà, Đoàn Quốc Khánh, Đỗ Hoà Bình, Tô Tâm, Quang Bình, Lưu Mình Sơn, Mình Nghĩa, Nguyễn Hữu Thọ, Việt Hồng, Việt Sơn…

Sau 53 năm, tôi và vợ cùng em gái Laika gặp lại Nguyễn Kim Hồ và Trần Huy Hùng. Khỏi phải nói, tôi mừng vui vô hạn… Những người bạn này là tuổi niên thiếu và là phần máu thịt đời tôi. Mừng mừng tủi tủi, chúng tôi ôm nhau trong nước mắt. Có lẽ khi chứng kiến, vợ tôi lặng lẽ quay mặt đi… Năm 1970, Hưng Hoá, năm học cuổi tại trường. Huy Hùng lúc đó là bi thư Liên Chi đoàn, Kim Hố là uỳ viên tổ chửc, còn tôi là Phó Bí thư Liên chi. Gặp lại, chúng tôi chụp chung bức ảnh, tôi cười cười: đây là ban chấp hành mới… không ai bẳu.
“Sinh ra trong khói lửa
Trường ta đã lớn lên
Trường đẹp chói ngời tên anh Nguyễn Văn Trỗi
Tìm ta đang thắm đỏ,
Máu anh và đời anh
Chỉ sẳt thép làm nên trang sử mới…”
Các lớp lớp thiếu sinh quân đã trường thành, đóng góp xứng đáng cho Tổ Quốc.
Cùng thế hệ cha anh, cùng dân tộc, họ đã viết nên trang sử mới, xây dựng đất nước hùng cường. Bác dạy
“Chí khí lẫm liệt của anh hùng Trỗi là tấm gương sáng ngời cho mọi người yêu nước, nhất là cho các cháu thanh niên học tập”.
Chí khí của người anh hùng đã làm nên nhân cách của học sinh Nguyễn Văn Trỗi. Đó là: tận trung với nước, tận hiếu với dân, khó khãn vượt qua, kể thù đánh thắng.
Mang tên thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi là niềm vinh quang và tự hào của mỗi chúng tôi. Tôi thật yêu và tự hào về các bạn.
Bạn hỏi tôi ư ?
Vâng, Tôi Là Lính Trỗi.
Trời Quảng Nam, quê anh Trỗi hôm nay thật đẹp. Xanh ngắt một bầu trời hy vọng, những bãi biển trải dài, sóng biển xô bờ như hôn làn cát trắng vẽ nên bức tranh ngoạn mục của đất trời…
Chúng tôi, thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi, khi tuồi đã 70 và thầy giáo 90 tuổi, sau 53 năm, gặp lại nhau và cùng hát khúc quân hành:
“… Vinh Quang thay trường Nguyễn văn Trỗi
Ngời chói tương lai muôn vì sao sáng…”
…Xa lắm… Vẫn là điệp khúc:
…Vinh Quang thay trường Nguyễn Văn Trỗi.


------------
(*) Lê Mình Chính: Tôi đã đọc bài viết của Hoàng trên Fb rất hay. Tôi xin chính sửa lại chi tiết tôi đi lên chú Chích là tôi và Định cà cầm đèn pin (chứ không phải đèn bão) và mỗi khi nghe tiếng sét đánh thì lại vứt đèn pin xuống đất (sau này nghĩ lại thì nghe tiếng sét mới vứt đèn pin xuống thì muộn rồi).


Đà Nẵng 8-9/4/2023






Kinh viếng hương hồn thầy Lê Đức Soạn.

Mùa đông, Có ngày buồn như thế…



Tiết trời chuyển đông, gió se lạnh đem theo hơi nước táp vào mặt như báo hiệu sự chuyển đổi của đất trời…
Mỗi sáng thức dậy từ tinh mơ, Phượng và tôi tự trang bị đủ quần áo ấm, khăn nón đủ cả (như đi Alaska vậy) trước lúc ra đường.
Chúng tôi thể dục buổi sáng, đi vài km trong khu dân cư êm đềm tĩnh mịch với những căn nhà đồ sộ, uy nghi, sừng sững dưởi ánh nắng trời vừa hửng đông. Bước chân chậm rãi, lá vàng nghe xào xạc dưới chân người mà sao chưa thấy “con nai vàng ngơ ngác” của nàng thơ? Tôi đi, bên tai vẫn là lời của em hay lời thì thào của gió?
Lòng trìu nặng, hồn tôi đang ở chốn xa xăm…

Xưa lắm và cho đến ngày nay, truyền thống của người Việt vẫn là “tôn sư, trọng đạo”. Hiếu học, sống có đạo lý nên người Việt luôn “tôn sư”. Nó đã trở thành văn hóa của chúng ta.

Ngày ấy, chúng tôi còn bé và ngây ngô lắm, cái tuổi “bé gẫy sừng trâu” có sức mà cái trí thì chưa thành hình. Ở thiếu sinh quân, chúng tôi được “rèn” kỹ về mọi mặt, đặc biệt về tinh thần và thể chất. Người thầy của chúng tôi lúc đó là trung úy, chính trị viên đại đội Lê Đức Soạn. Thầy Soạn của chúng tôi dáng cao cao, mảnh khảnh, gương mặt hiền hậu, giọng Quảng Nam. Với đa số học sinh là miền Bắc như chúng tôi, lúc đầu hơi khó nghe. Cùng trung úy đại đội trưởng là thầy Phong, dần dần chúng tôi cũng quen dần. Mỗi thầy một phong cách, nhưng cả hai đểu toát lên sự tận tâm, đức độ và tài năng xử lý mọi tình huống.
Cái tuổi ngây ngô của chúng tôi lúc đó là sự nghịch ngợm không lường.
Có lần đang học tối, cúp điện, phải nghỉ học. Sau các thầy tìm ra đống dây điện bị cắt của lũ trẻ muốn trốn học…
Hay cái tội đánh nhau, lười biếng, chửi thề, nói bậy…
Tôi thì nhớ mãi cái lần mất tất cả quần áo, chỉ còn 1 bộ trên người, phải xin phép thầy Soạn về Hà Nội để lấy đồ. Đúng là “nhất quỉ, nhì ma, thứ ba học trò“ mà. Trong quân ngũ, quân phục đểu giống nhau nên cái sự “cầm nhẳm“ là chuyện “không có gì phải ầm ĩ”, khác chăng là bạn không thể cầm nhầm lại cái thứ bạn đã mất.

Mỗi thế hệ hay mỗi thời đều định nghĩa cái hư khác nhau. Các bạn đi “rèn luyện” ở Thạch Thất lúc đó đều biết cái chưa phải. Chả thế mà sau này gặp lại, Sử Bình còn nói vui với tôi: cũng chả biết tại sao đi…
Bên lũ học sinh chúng tôi, thầy Soạn, thầy Phong tất bật hàng ngày, có người còn nói làm thầy Soạn chậm lấy vợ đấy.
Hay cái chuyện Hà Ngọc Tuấn mãi không được kết nạp Đoàn vì cái “tội”: hút thuốc lá… Rồi Lê Anh Tuấn được đề cử làm bí thư chi đoàn… tất tật những chuyện như thế đều được thầy Soạn trên cương vị bí thư chi bộ bàn bạc với chúng tôi trong ban chấp hành Đoàn liên chi (gồm Huy Hùng, Kim Hồ và tôi). Gần thầy Soạn chúng tôi học hỏi nhiều điều, thầy là tấm gương để mọi trò noi theo.

Thời gian… Đã hơn 50 năm trôi qua…

Gặp lại thầy, tôi thật mừng vui và xúc động. Vẫn là người thầy đầy khả kính, nhân hậu, ấm áp tình người và trên tất cả là tình yêu thương bất tận dành cho các học trò. (Ngày ấy khi chia tay, thầy trao tôi giấy chứng nhận đối tượng Đảng).
Các học sinh thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi cũng thật tận tâm với thầy. Kim Hồ đã kể tôi nghe những ngày vất vả đi tìm thầy, gặp được thầy mà nước mắt tuôn rơi.

Người lính già ấy đã sống cuộc đời thật bình dị bên những người thân và sự kính trọng, yêu thương hết mực của lớp lớp học sinh Nguyễn Văn Trỗi.
Bên thầy những ngày cuối luôn có mặt vợ chồng Kim Hồ, vợ chồng Sử Bình và Phan Tiên Tiến(?Triều Tiên)… , tôi đã không thể cầm lòng, mặc cho nước mắt tuôn rơi…
Khi người đàn ông đã quá 70 xuân, họ không có nhiều nước mắt để dành…

Mùa đông, Có ngày buồn như thế...

Đà Nẵng 8-9/4/2023

Đà Nẵng 8-9/4/2023


Thứ Ba, 23 tháng 9, 2025

Ký ức về trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi



Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025

Ký ức về trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi

Báo Ký Giả

Cố giáo sư, bác sĩ Nguyễn Trinh Cơ đã kể lại trong một bài đăng trên báo Vệ Quốc Đoàn những năm đầu kháng chiến chống Pháp rằng khi ở trạm quân y tiền phương ông đã không cầm được nước mắt khi chứng kiến em Ngọc (tức Nguyễn Văn Trình), một thiếu sinh liên lạc 12 tuổi bị thương từ mặt trận chuyển đến.

Với tấm lòng của người Ông, người Cha sau khi nghe chuyện kể lại – Bác Hồ đã nói với Đại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp đại ý rằng cần rèn luyện, đào tạo lớp lớp thanh thiếu niên này sẽ trở thành lực lượng bổ sung quan trọng cho quân đội và các ngành kinh tế, văn hóa trong cả nước.
“Các cháu còn nhỏ, không nên để các cháu đi chiến đấu, chết uổng lắm, tuổi các cháu là phải được học hành”.
Từ ý tưởng đó, các trường Thiếu sinh quân (TSQ) đã mọc lên từ miền Đông, miền Tây Nam bộ, đến Liên khu 5, Liên khu 4, Liên khu 3, Khu 10, Việt Bắc, tập trung mỗi trường ít thì 5, 7 chục, một vài trăm, nhiều thì hàng nghìn chú bé liên lạc, trinh sát từ khắp các chiến trường về học tập.

Ngày 10.11.1948, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã ký nghị định số 425/TCH thành lập trường TSQ Việt Nam do Thiếu tướng Lê Thiết Hùng, Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị trực tiếp làm Hiệu trưởng. Vì hoàn cảnh chiến tranh, các trường TSQ từ Liên khu 4 trở vào Nam không có điều kiện về sáp nhập, còn lại các trường TSQ Liên khu 3, Khu 10, Việt Bắc, TSQ các Đại đoàn 308, 304, Tổng cục Chính trị, Bộ Tổng Tham mưu đều hành quân về Thái Nguyên hình thành trường TSQ Việt Nam với quy mô lớn: 3 tổng đội, 12 đại đội, quân số hơn 1.000 học viên.

Từ cuối năm 1951 thành phần học viên các trường TSQ được bổ sung thêm con em các cán bộ cao cấp của Đảng, Chính phủ, Quốc hội, quân đội và các ngành ở Trung ương và địa phương. Con gái nhà cách mạng Lê Hồng Phong và Nguyễn Thị Minh Khai; con gái Tổng bí thư Trường Chinh; con các đồng chí lãnh đạo khác như Thủ tướng Phạm Văn Đồng, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Đại tướng Hoàng Văn Thái, Đại tướng Văn Tiến Dũng và nhiều tướng lĩnh, Bộ trưởng, Thứ trưởng đã vào học tại các trường TSQ.

Tại Sài Gòn, ngày 15.10.1964, Anh hùng liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi, con người “như chân lý sinh ra”, đã giành những phút cuối cùng của đời mình để làm nên lịch sử. Anh đã hiên ngang lẫm liệt trước họng súng của Mỹ – Ngụy, đã chiến đấu và hy sinh như một người cộng sản. Sự hy sinh của Anh đã dấy lên một cao trào thi đua “Tất cả cho tiền tuyến”, đồng thời bùng lên khắp bốn biển năm châu một cao trào ủng hộ cuộc kháng chiến của nhân dân ta.



Ngày 27.07.1965, Hồ Chủ tịch ra lời kêu gọi “Thi đua sản xuất và chiến đấu chống Mỹ cứu nước”. Trong lời kêu gọi ấy, có đoạn Bác nói:
“Đứng trước nguy cơ giặc Mỹ cướp nước, đồng bào miền Bắc và đồng bào miền Nam đoàn kết một lòng, kiên quyết chiến đấu; dù phải chiến đấu 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa, chúng ta cũng kiên quyết chiến đấu đến thắng lợi hoàn toàn”.
Lời kêu gọi như tiếng kèn xung trận thúc giục, cổ vũ nhân dân ta từ Nam đến Bắc bước vào thời kì kháng chiến oanh liệt nhất của dân tộc.

Trong bối cảnh lịch sử sôi động ấy, 3 tháng sau lời kêu gọi của Bác Hồ, ngày 15.10.1965, Bộ Quốc phòng đã ra quyết định số 171/QĐQP về việc tổ chức Trường TSQ mang tên Anh hùng liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi. Sự ra đời của Trường là một biểu hiện cụ thể của công cuộc “trồng người” của Đảng, Bác và Quân đội, là một nội dung của đường lối kháng chiến, kiến quốc, chuẩn bị đội ngũ kế cận cho kháng chiến lâu dài, cho xây dựng Quân đội và cho kiến thiết đất nước sau này.
Tuy nhiên ngay từ tháng 4.1965, công tác chuẩn bị đã được Trung tướng Song Hào – Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị giao nhiệm vụ trực tiếp cho Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh với hai yêu cầu:
Một là trường Văn hoá quân đội ở Trại Hòe, Hà Bắc sẽ được chuyển thành trường TSQ dạy văn hoá cho con em cán bộ đang chiến đấu trên các chiến trường và các gia đình có công, theo chương trình phổ thông từ lớp 5 đến lớp 10, kết hợp rèn luyện thêm về quân sự để sau này đào tạo thành cán bộ kế cận lâu dài cho quân đội, cho đất nước.
Hai là, phải tìm được địa điểm mới, đảm bảo an toàn. Trường sở có thể làm bằng tranh, tre, nứa, lá, cố gắng sao cho kịp nhận học sinh và khai giảng năm học mới ngay trong năm 1965.



Trải qua gần 50 năm qua, thầy và trò Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà Bộ Quốc phòng đã giao. Thày và trò của trường đã vượt mọi khó khăn gian khổ trong những ngày đầu ở Trại Cờ, Trại Hòe (Hà Bắc), ở An Mỹ – Đại Từ (Bắc Thái) để xây dựng trường sở. Thầy trò cùng tham gia đắp nền nhà, vào rừng đốn cây, chặt nứa làm lán trại. Học sinh bắt ngay vào nhịp sống lao động, có học sinh tham gia cất nhà như người thợ thực thụ, dân địa phương phải ngợi khen. Nhiều giờ học đã phải dừng lại để xuống hầm trú ẩn. Thầy và trò dưới sự lãnh đạo của Đảng ủy nhà trường do Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh chủ trì, đã đoàn kết phấn đấu hoàn thành tốt nhiệm vụ các năm học trong điều kiện còn thiếu thốn về trang thiết bị cần thiết phục vụ giảng dạy và học tập.

Tiếp đó là những ngày Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi sang Quế Lâm (Trung Quốc) tiếp tục học tập để tránh chiến tranh phá hoại.
Dù được sống đầy đủ ở Y Trung hay ở Phong Khẩu, thầy và trò luôn hướng về Tổ quốc, hướng về cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc.
“Thi đua dạy tốt, học tốt – vì miền Nam ruột thịt” là một phong trào thường xuyên sôi nổi của trường.
Trên 70% học sinh tốt nghiệp ra trường của 8 khóa đã lần lượt tình nguyện nhập ngũ phục vụ Quân đội lâu dài.
Hoài bão được đứng ở tuyến đầu của cuộc chiến đấu gian khổ, ác liệt của nhiều thầy giáo và của các em học sinh được toại nguyện.



Hiệu trưởng Dương Hưng Tuấn (đứng giữa hàng sau cùng) cùng các thầy và lớp Quyết thắng khóa 7, năm học 1967 – 1968 tại Quế Lâm.


TSQ khóa 6, 7, 8 tại hội trường lớn ở Y Trung mừng Quốc khánh Việt Nam


Tính cả cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước và chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc và phía Tây – Nam Tổ quốc, trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi có 2 thầy giáo và 28 học sinh đã anh dũng hy sinh.

Sau ngày toàn thắng 30.04.1975, đất nước bước vào thời kỳ xây dựng, nhiều học sinh TSQ Nguyễn Văn Trỗi tiếp tục thực hiện nhiệm vụ mới trên các lĩnh vực quốc phòng, an ninh, kinh tế, văn hóa, xã hội.

Thế hệ 8 khoá đã tiếp bước Cha Anh, giữ vững và phát huy truyền thống Quân đội, tinh thần Nguyễn Văn Trỗi trong công cuộc xây dựng đất nước.
Nhiều học sinh trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi đã trở thành cán bộ trung, cao cấp trong Quân đội, cán bộ lãnh đạo Đảng, chính quyền; nhiều em đã có những công trình nghiên cứu về kinh tế, KHKT xuất sắc trong và ngoài nước.

Trong buổi họp mặt truyền thống 30 năm thành lập trường vào ngày 15.10.1995, tại Hà Nội Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã phát biểu:
“… Trường Nguyễn Văn Trỗi tuy đã kết thúc đào tạo 25 năm nay, nhưng thực sự là một mô hình giáo dục tốt. Trường đã đào tạo rất bài bản những con người có lý tưởng cách mạng, yêu nước, thương dân, có trình độ văn hóa, khoa học, có sức khỏe. Tôi đã gặp nhiều cháu là học sinh nhà trường có đạo đức, có năng lực, làm việc rất tốt trong nhiều lĩnh vực khoa học kỹ thuật và quản lý…

Trong tương lai, ta phải lập ra nhiều trường như trường Nguyễn Văn Trỗi. Và trong giáo dục, không chỉ chú trọng tới tầng lớp thanh niên, mà phải quan tâm đến cả thiếu niên, nhi đồng. Chính thế hệ trẻ được đào tạo tốt sẽ là chủ nhân tương lai, sẽ xây dựng đất nước ta đàng hoàng hơn, to đẹp hơn…”.


Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong ngày Hội trường 15.10.1995 tại Hà Nội.


Thế hệ các cựu TSQ trường Nguyễn Văn Trỗi đã được “Sinh ra trong khói lửa”, thấm nhuần lý tuởng, rèn luyện theo kỷ luật quân đội, được tiếp thu những tinh hoa kiến thức của một tập thể các thầy, cô giáo đầy tài năng, nhiệt huyết để khi ra trường đã phấn đấu trưởng thành, xứng đáng với niềm tin của Đảng, của Bác, với công lao dạy dỗ của các thầy cô.
Trường TSQ cho đến ngày nay tuy chỉ có một thời gian ngắn 5 năm với 8 khoá nhưng đã có ý nghĩa thiết thực, thực hiện một chính sách lớn với hai nội dung:

  1. Các học sinh là con em của cán bộ trung – cao cấp của Đảng, Nhà nước, quân đội. Để các đồng chí cán bộ có điều kiện yên tâm công tác, tận lực cho kháng chiến; Đảng, Nhà nước, quân đội đã tổ chức trường nuôi dưỡng và dạy dỗ các em.
    Đây là tình sâu nghĩa nặng và trách nhiệm to lớn.

  2. Sau ngày chiến tháng, nhiệm vụ xây dựng Đảng, bảo vệ Nhà nước, củng cố quân đội là trách nhiệm của toàn dân, nhưng phải có lực lượng trung kiên.
    Đó chính là con em các đồng chí đã đổ xương máu để xây dựng và bảo vệ đất nước.


Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi đã là nơi hội tụ và vun trồng những hạt giống đỏ, để bổ sung lực lượng cho quân đội, cho sự nghiệp cách mạng dài lâu của đất nước.
Trọng trách của các thầy cô trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi thật cao cả, vinh quang!
Sứ mạng của các học sinh trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi thật vẻ vang nhưng cũng thật nặng nề!
Họ là các học sinh cơm lính, học tập theo kiểu lính và rèn luyện đúng như lính, một “tuổi thơ dữ dội”.





TRƯỜNG THIẾU SINH QUÂN NGUYỄN VĂN TRỖI
50 năm xây dựng và trưởng thành (1965 – 2015)



* Ban giám hiệu nhà trường qua các thời kì:
  1. Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh (thượng tá, 1965 – 1970),
  2. Hiệu trưởng Nguyễn Hữu Điền (trung tá, tháng 12/1964 – tháng 8/1965).
  3. Phạm Ngọc Điển (…): đặc phái viên của TCCT.
  4. Hiệu trưởng Dương Hưng Tuấn (trung tá, 1965 – 1968).

Anh hùng, liệt sĩ:
Có 2 thầy giáo và 28 học sinh anh dũng hy sinh trong sự nghiệp giải phóng dân tộc và bảo vệ Tổ quốc:
  1. Giáo viên: Nguyễn Đăng Đạo, Nguyễn Văn Phố.
  2. Huỳnh Kim Trung (1952-1972), Anh hùng LLVTND (truy tặng ngày 31/12/1973).
  3. Khóa 1: Bùi Hữu Thích.
  4. Khóa 3: Ngô Ngời, Lê Minh Tân, Cao Quốc Bảo.
  5. Khóa 4: Nguyễn Văn Ngọc, Lâm Duy, Nguyễn Văn Ơn, Vũ Chí Dũng.
  6. Khóa 5: Võ Dũng, Phạm Văn Hạo, Trịnh Thúc Doanh, Nguyễn Lâm, Vũ Kiên Cường.
  7. Khóa 6: Nguyễn Mạnh Dũng, Chu Tấn Quang, Võ Nguyên Trọng, Đặng Bá Linh, Nguyễn Mạnh Minh, Nguyễn Tiến Quân, Đỗ Khắc Tiến.
  8. Khóa 7: Y Hòa, Lại Xuân Lợi, Đặng Đình Kỳ, Ngô Tất Thắng, Nguyễn Khắc Bình, Trần Hữu Dân, Nguyễn Đức Thảo.
  9. Khóa 8: Bùi Thọ Tuyến.

Các cán bộ cao cấp và tướng lĩnh trong LLVTND:

Cán bộ cao cấp:
  1. Nguyễn Thiện Nhân, UVBCT, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
  2. Trần Chiến Thắng, Thứ trưởng Bộ Văn hóa-Thông tin-Du lịch.
  3. Dương Thành Bắc, Phó chánh Văn phòng BCHTW Đảng.
  4. Nguyễn Đoan Hùng, Phó Chủ tịch UB Chứng khoán quốc gia.
  5. Đặng Thanh Bình, Phó Thống đốc Ngân hàng Nhà nước.
  6. Nguyễn Toàn Thắng, Phó Thống đốc Ngân hàng Nhà nước.

Các tướng lĩnh trong QĐ và Công an:
  1. Nguyễn Chiến, trung tướng, nguyên Trưởng ban Cơ yếu Chính phủ.
  2. Phạm Ngọc Nguyên, thiếu tướng, nguyên Phó Tư lệnh quân chủng PK-KQ.
  3. Vũ Nhật Minh, thiếu tướng, Phó Giám đốc Học viện KTQS.
  4. Võ Đăng Thanh, thiếu tướng, Phó Trưởng ban Cơ yếu Chính phủ.
  5. Bùi Quang Vinh, thiếu tướng, Tư lệnh Binh đoàn 11.
  6. Từ Linh, thiếu tướng, Giám đốc Trung tâm thông tin KH-CN-MT.
  7. Nguyễn Minh Đức, thiếu tướng, Phó Chủ nhiệm TCKT.
  8. Phạm Sơn Dương, thiếu tướng, Phó Giám đốc Viện KH-CN quân sự.
  9. Phạm Ngọc Quảng, trung tướng, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo.
  10. Lê Văn Đạo, Chuẩn đô đốc, Phó Tư lệnh quân chủng Hải quân Nhân dân.
  11. Nguyễn Phục Quốc, thiếu tướng, Giám đốc Bệnh viện TWQĐ 175, TP Hồ Chí Minh…
  12. Nguyễn Quang Bắc, thiếu tướng, Phó chủ nhiệm TCKT.
  13. Trần Duy Anh, thiếu tướng, Giám đốc Bệnh viện TWQĐ 108, Hà Nội.
  14. Phạm Hòa Bình, thiếu tướng, Phó giám đốc Bệnh viện TWQĐ 108, Hà Nội.
  15. Tạ Quang Chính, thiếu tướng, Chủ nhiệm Chính trị TCCN quốc phòng.
  16. Phùng Thế Quảng, thiếu tướng, Phó tư lệnh QK7.

Các văn nghệ sĩ là thầy trò trường Nguyễn Văn Trỗi
  1. Đại tá, nhà báo, NSƯT Nguyễn Chi Phan.
  2. Đại tá, nhà báo Phan Đình Trọng.
  3. Nhạc sĩ Nguyễn Hồng Tuyến.
  4. Họa sĩ Phạm Lực.
  5. Đại tá, NSƯT Dương Minh Đức.
  6. Nhà báo Lê Tường Long.
  7. Đại tá, nhà báo Trần Hồ Bắc.
  8. Nhà báo, Nhà văn Trần Trường Chiến.
  9. Đại tá, bác sĩ, họa sĩ Nguyễn Trung Liêm.

(Nguồn tư liệu “Sinh ra trong khói lửa” tập 1 + 2 của nhóm cựu học sinh trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi khoá 5 miền Bắc)




Nguồn: Báo Ký Giả - Thứ Sáu, 20 Tháng Ba 2015



Kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường VHQĐ - TSQ Nguyễn Văn Trỗi 1965-2025

Ký ức về trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi

Báo Ký Giả

Cố giáo sư, bác sĩ Nguyễn Trinh Cơ đã kể lại trong một bài đăng trên báo Vệ Quốc Đoàn những năm đầu kháng chiến chống Pháp rằng khi ở trạm quân y tiền phương ông đã không cầm được nước mắt khi chứng kiến em Ngọc (tức Nguyễn Văn Trình), một thiếu sinh liên lạc 12 tuổi bị thương từ mặt trận chuyển đến.

Với tấm lòng của người Ông, người Cha sau khi nghe chuyện kể lại – Bác Hồ đã nói với Đại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp đại ý rằng cần rèn luyện, đào tạo lớp lớp thanh thiếu niên này sẽ trở thành lực lượng bổ sung quan trọng cho quân đội và các ngành kinh tế, văn hóa trong cả nước.
“Các cháu còn nhỏ, không nên để các cháu đi chiến đấu, chết uổng lắm, tuổi các cháu là phải được học hành”.
Từ ý tưởng đó, các trường Thiếu sinh quân (TSQ) đã mọc lên từ miền Đông, miền Tây Nam bộ, đến Liên khu 5, Liên khu 4, Liên khu 3, Khu 10, Việt Bắc, tập trung mỗi trường ít thì 5, 7 chục, một vài trăm, nhiều thì hàng nghìn chú bé liên lạc, trinh sát từ khắp các chiến trường về học tập.

Ngày 10.11.1948, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã ký nghị định số 425/TCH thành lập trường TSQ Việt Nam do Thiếu tướng Lê Thiết Hùng, Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị trực tiếp làm Hiệu trưởng. Vì hoàn cảnh chiến tranh, các trường TSQ từ Liên khu 4 trở vào Nam không có điều kiện về sáp nhập, còn lại các trường TSQ Liên khu 3, Khu 10, Việt Bắc, TSQ các Đại đoàn 308, 304, Tổng cục Chính trị, Bộ Tổng Tham mưu đều hành quân về Thái Nguyên hình thành trường TSQ Việt Nam với quy mô lớn: 3 tổng đội, 12 đại đội, quân số hơn 1.000 học viên.

Từ cuối năm 1951 thành phần học viên các trường TSQ được bổ sung thêm con em các cán bộ cao cấp của Đảng, Chính phủ, Quốc hội, quân đội và các ngành ở Trung ương và địa phương. Con gái nhà cách mạng Lê Hồng Phong và Nguyễn Thị Minh Khai; con gái Tổng bí thư Trường Chinh; con các đồng chí lãnh đạo khác như Thủ tướng Phạm Văn Đồng, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Đại tướng Hoàng Văn Thái, Đại tướng Văn Tiến Dũng và nhiều tướng lĩnh, Bộ trưởng, Thứ trưởng đã vào học tại các trường TSQ.

Tại Sài Gòn, ngày 15.10.1964, Anh hùng liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi, con người “như chân lý sinh ra”, đã giành những phút cuối cùng của đời mình để làm nên lịch sử. Anh đã hiên ngang lẫm liệt trước họng súng của Mỹ – Ngụy, đã chiến đấu và hy sinh như một người cộng sản. Sự hy sinh của Anh đã dấy lên một cao trào thi đua “Tất cả cho tiền tuyến”, đồng thời bùng lên khắp bốn biển năm châu một cao trào ủng hộ cuộc kháng chiến của nhân dân ta.



Ngày 27.07.1965, Hồ Chủ tịch ra lời kêu gọi “Thi đua sản xuất và chiến đấu chống Mỹ cứu nước”. Trong lời kêu gọi ấy, có đoạn Bác nói:
“Đứng trước nguy cơ giặc Mỹ cướp nước, đồng bào miền Bắc và đồng bào miền Nam đoàn kết một lòng, kiên quyết chiến đấu; dù phải chiến đấu 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa, chúng ta cũng kiên quyết chiến đấu đến thắng lợi hoàn toàn”.
Lời kêu gọi như tiếng kèn xung trận thúc giục, cổ vũ nhân dân ta từ Nam đến Bắc bước vào thời kì kháng chiến oanh liệt nhất của dân tộc.

Trong bối cảnh lịch sử sôi động ấy, 3 tháng sau lời kêu gọi của Bác Hồ, ngày 15.10.1965, Bộ Quốc phòng đã ra quyết định số 171/QĐQP về việc tổ chức Trường TSQ mang tên Anh hùng liệt sĩ Nguyễn Văn Trỗi. Sự ra đời của Trường là một biểu hiện cụ thể của công cuộc “trồng người” của Đảng, Bác và Quân đội, là một nội dung của đường lối kháng chiến, kiến quốc, chuẩn bị đội ngũ kế cận cho kháng chiến lâu dài, cho xây dựng Quân đội và cho kiến thiết đất nước sau này.
Tuy nhiên ngay từ tháng 4.1965, công tác chuẩn bị đã được Trung tướng Song Hào – Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị giao nhiệm vụ trực tiếp cho Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh với hai yêu cầu:
Một là trường Văn hoá quân đội ở Trại Hòe, Hà Bắc sẽ được chuyển thành trường TSQ dạy văn hoá cho con em cán bộ đang chiến đấu trên các chiến trường và các gia đình có công, theo chương trình phổ thông từ lớp 5 đến lớp 10, kết hợp rèn luyện thêm về quân sự để sau này đào tạo thành cán bộ kế cận lâu dài cho quân đội, cho đất nước.
Hai là, phải tìm được địa điểm mới, đảm bảo an toàn. Trường sở có thể làm bằng tranh, tre, nứa, lá, cố gắng sao cho kịp nhận học sinh và khai giảng năm học mới ngay trong năm 1965.



Trải qua gần 50 năm qua, thầy và trò Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà Bộ Quốc phòng đã giao. Thày và trò của trường đã vượt mọi khó khăn gian khổ trong những ngày đầu ở Trại Cờ, Trại Hòe (Hà Bắc), ở An Mỹ – Đại Từ (Bắc Thái) để xây dựng trường sở. Thầy trò cùng tham gia đắp nền nhà, vào rừng đốn cây, chặt nứa làm lán trại. Học sinh bắt ngay vào nhịp sống lao động, có học sinh tham gia cất nhà như người thợ thực thụ, dân địa phương phải ngợi khen. Nhiều giờ học đã phải dừng lại để xuống hầm trú ẩn. Thầy và trò dưới sự lãnh đạo của Đảng ủy nhà trường do Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh chủ trì, đã đoàn kết phấn đấu hoàn thành tốt nhiệm vụ các năm học trong điều kiện còn thiếu thốn về trang thiết bị cần thiết phục vụ giảng dạy và học tập.

Tiếp đó là những ngày Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi sang Quế Lâm (Trung Quốc) tiếp tục học tập để tránh chiến tranh phá hoại.
Dù được sống đầy đủ ở Y Trung hay ở Phong Khẩu, thầy và trò luôn hướng về Tổ quốc, hướng về cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc.
“Thi đua dạy tốt, học tốt – vì miền Nam ruột thịt” là một phong trào thường xuyên sôi nổi của trường.
Trên 70% học sinh tốt nghiệp ra trường của 8 khóa đã lần lượt tình nguyện nhập ngũ phục vụ Quân đội lâu dài.
Hoài bão được đứng ở tuyến đầu của cuộc chiến đấu gian khổ, ác liệt của nhiều thầy giáo và của các em học sinh được toại nguyện.



Hiệu trưởng Dương Hưng Tuấn (đứng giữa hàng sau cùng) cùng các thầy và lớp Quyết thắng khóa 7, năm học 1967 – 1968 tại Quế Lâm.


TSQ khóa 6, 7, 8 tại hội trường lớn ở Y Trung mừng Quốc khánh Việt Nam


Tính cả cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước và chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc và phía Tây – Nam Tổ quốc, trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi có 2 thầy giáo và 28 học sinh đã anh dũng hy sinh.

Sau ngày toàn thắng 30.04.1975, đất nước bước vào thời kỳ xây dựng, nhiều học sinh TSQ Nguyễn Văn Trỗi tiếp tục thực hiện nhiệm vụ mới trên các lĩnh vực quốc phòng, an ninh, kinh tế, văn hóa, xã hội.

Thế hệ 8 khoá đã tiếp bước Cha Anh, giữ vững và phát huy truyền thống Quân đội, tinh thần Nguyễn Văn Trỗi trong công cuộc xây dựng đất nước.
Nhiều học sinh trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi đã trở thành cán bộ trung, cao cấp trong Quân đội, cán bộ lãnh đạo Đảng, chính quyền; nhiều em đã có những công trình nghiên cứu về kinh tế, KHKT xuất sắc trong và ngoài nước.

Trong buổi họp mặt truyền thống 30 năm thành lập trường vào ngày 15.10.1995, tại Hà Nội Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã phát biểu:
“… Trường Nguyễn Văn Trỗi tuy đã kết thúc đào tạo 25 năm nay, nhưng thực sự là một mô hình giáo dục tốt. Trường đã đào tạo rất bài bản những con người có lý tưởng cách mạng, yêu nước, thương dân, có trình độ văn hóa, khoa học, có sức khỏe. Tôi đã gặp nhiều cháu là học sinh nhà trường có đạo đức, có năng lực, làm việc rất tốt trong nhiều lĩnh vực khoa học kỹ thuật và quản lý…

Trong tương lai, ta phải lập ra nhiều trường như trường Nguyễn Văn Trỗi. Và trong giáo dục, không chỉ chú trọng tới tầng lớp thanh niên, mà phải quan tâm đến cả thiếu niên, nhi đồng. Chính thế hệ trẻ được đào tạo tốt sẽ là chủ nhân tương lai, sẽ xây dựng đất nước ta đàng hoàng hơn, to đẹp hơn…”.


Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong ngày Hội trường 15.10.1995 tại Hà Nội.


Thế hệ các cựu TSQ trường Nguyễn Văn Trỗi đã được “Sinh ra trong khói lửa”, thấm nhuần lý tuởng, rèn luyện theo kỷ luật quân đội, được tiếp thu những tinh hoa kiến thức của một tập thể các thầy, cô giáo đầy tài năng, nhiệt huyết để khi ra trường đã phấn đấu trưởng thành, xứng đáng với niềm tin của Đảng, của Bác, với công lao dạy dỗ của các thầy cô.
Trường TSQ cho đến ngày nay tuy chỉ có một thời gian ngắn 5 năm với 8 khoá nhưng đã có ý nghĩa thiết thực, thực hiện một chính sách lớn với hai nội dung:

  1. Các học sinh là con em của cán bộ trung – cao cấp của Đảng, Nhà nước, quân đội. Để các đồng chí cán bộ có điều kiện yên tâm công tác, tận lực cho kháng chiến; Đảng, Nhà nước, quân đội đã tổ chức trường nuôi dưỡng và dạy dỗ các em.
    Đây là tình sâu nghĩa nặng và trách nhiệm to lớn.

  2. Sau ngày chiến tháng, nhiệm vụ xây dựng Đảng, bảo vệ Nhà nước, củng cố quân đội là trách nhiệm của toàn dân, nhưng phải có lực lượng trung kiên.
    Đó chính là con em các đồng chí đã đổ xương máu để xây dựng và bảo vệ đất nước.


Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi đã là nơi hội tụ và vun trồng những hạt giống đỏ, để bổ sung lực lượng cho quân đội, cho sự nghiệp cách mạng dài lâu của đất nước.
Trọng trách của các thầy cô trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi thật cao cả, vinh quang!
Sứ mạng của các học sinh trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi thật vẻ vang nhưng cũng thật nặng nề!
Họ là các học sinh cơm lính, học tập theo kiểu lính và rèn luyện đúng như lính, một “tuổi thơ dữ dội”.





TRƯỜNG THIẾU SINH QUÂN NGUYỄN VĂN TRỖI
50 năm xây dựng và trưởng thành (1965 – 2015)



* Ban giám hiệu nhà trường qua các thời kì:
  1. Chính ủy Bùi Khắc Quỳnh (thượng tá, 1965 – 1970),
  2. Hiệu trưởng Nguyễn Hữu Điền (trung tá, tháng 12/1964 – tháng 8/1965).
  3. Phạm Ngọc Điển (…): đặc phái viên của TCCT.
  4. Hiệu trưởng Dương Hưng Tuấn (trung tá, 1965 – 1968).

Anh hùng, liệt sĩ:
Có 2 thầy giáo và 28 học sinh anh dũng hy sinh trong sự nghiệp giải phóng dân tộc và bảo vệ Tổ quốc:
  1. Giáo viên: Nguyễn Đăng Đạo, Nguyễn Văn Phố.
  2. Huỳnh Kim Trung (1952-1972), Anh hùng LLVTND (truy tặng ngày 31/12/1973).
  3. Khóa 1: Bùi Hữu Thích.
  4. Khóa 3: Ngô Ngời, Lê Minh Tân, Cao Quốc Bảo.
  5. Khóa 4: Nguyễn Văn Ngọc, Lâm Duy, Nguyễn Văn Ơn, Vũ Chí Dũng.
  6. Khóa 5: Võ Dũng, Phạm Văn Hạo, Trịnh Thúc Doanh, Nguyễn Lâm, Vũ Kiên Cường.
  7. Khóa 6: Nguyễn Mạnh Dũng, Chu Tấn Quang, Võ Nguyên Trọng, Đặng Bá Linh, Nguyễn Mạnh Minh, Nguyễn Tiến Quân, Đỗ Khắc Tiến.
  8. Khóa 7: Y Hòa, Lại Xuân Lợi, Đặng Đình Kỳ, Ngô Tất Thắng, Nguyễn Khắc Bình, Trần Hữu Dân, Nguyễn Đức Thảo.
  9. Khóa 8: Bùi Thọ Tuyến.

Các cán bộ cao cấp và tướng lĩnh trong LLVTND:

Cán bộ cao cấp:
  1. Nguyễn Thiện Nhân, UVBCT, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
  2. Trần Chiến Thắng, Thứ trưởng Bộ Văn hóa-Thông tin-Du lịch.
  3. Dương Thành Bắc, Phó chánh Văn phòng BCHTW Đảng.
  4. Nguyễn Đoan Hùng, Phó Chủ tịch UB Chứng khoán quốc gia.
  5. Đặng Thanh Bình, Phó Thống đốc Ngân hàng Nhà nước.
  6. Nguyễn Toàn Thắng, Phó Thống đốc Ngân hàng Nhà nước.

Các tướng lĩnh trong QĐ và Công an:
  1. Nguyễn Chiến, trung tướng, nguyên Trưởng ban Cơ yếu Chính phủ.
  2. Phạm Ngọc Nguyên, thiếu tướng, nguyên Phó Tư lệnh quân chủng PK-KQ.
  3. Vũ Nhật Minh, thiếu tướng, Phó Giám đốc Học viện KTQS.
  4. Võ Đăng Thanh, thiếu tướng, Phó Trưởng ban Cơ yếu Chính phủ.
  5. Bùi Quang Vinh, thiếu tướng, Tư lệnh Binh đoàn 11.
  6. Từ Linh, thiếu tướng, Giám đốc Trung tâm thông tin KH-CN-MT.
  7. Nguyễn Minh Đức, thiếu tướng, Phó Chủ nhiệm TCKT.
  8. Phạm Sơn Dương, thiếu tướng, Phó Giám đốc Viện KH-CN quân sự.
  9. Phạm Ngọc Quảng, trung tướng, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo.
  10. Lê Văn Đạo, Chuẩn đô đốc, Phó Tư lệnh quân chủng Hải quân Nhân dân.
  11. Nguyễn Phục Quốc, thiếu tướng, Giám đốc Bệnh viện TWQĐ 175, TP Hồ Chí Minh…
  12. Nguyễn Quang Bắc, thiếu tướng, Phó chủ nhiệm TCKT.
  13. Trần Duy Anh, thiếu tướng, Giám đốc Bệnh viện TWQĐ 108, Hà Nội.
  14. Phạm Hòa Bình, thiếu tướng, Phó giám đốc Bệnh viện TWQĐ 108, Hà Nội.
  15. Tạ Quang Chính, thiếu tướng, Chủ nhiệm Chính trị TCCN quốc phòng.
  16. Phùng Thế Quảng, thiếu tướng, Phó tư lệnh QK7.

Các văn nghệ sĩ là thầy trò trường Nguyễn Văn Trỗi
  1. Đại tá, nhà báo, NSƯT Nguyễn Chi Phan.
  2. Đại tá, nhà báo Phan Đình Trọng.
  3. Nhạc sĩ Nguyễn Hồng Tuyến.
  4. Họa sĩ Phạm Lực.
  5. Đại tá, NSƯT Dương Minh Đức.
  6. Nhà báo Lê Tường Long.
  7. Đại tá, nhà báo Trần Hồ Bắc.
  8. Nhà báo, Nhà văn Trần Trường Chiến.
  9. Đại tá, bác sĩ, họa sĩ Nguyễn Trung Liêm.

(Nguồn tư liệu “Sinh ra trong khói lửa” tập 1 + 2 của nhóm cựu học sinh trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi khoá 5 miền Bắc)




Nguồn: Báo Ký Giả - Thứ Sáu, 20 Tháng Ba 2015

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2025

Tin buồn: bạn Nguyễn Khánh Thái mất



Bạn Nguyễn Khánh Thái - K6

Nguyễn Khánh Thái - K6

0
1954
0
Mb: 01674. 299 995 - Nr: - Cq: - FB: https://www.facebook.com/thai.khanh.77312- Email: https://www.facebook.com/thai.nguyenkhanh.10 - Blog: http://anh-bantroik6.blogspot.com/2012/10/nguyen-khanh-thai.html - HN - VN
- Tự do - -
3AE - Nguyễn Khánh Tiệp K1, Nguyễn Khánh Tần K5-6, Nguyễn Khánh Thái K6

1972

0


đã mất tại HN,
ngày 19/9/2025 (Ngày 28 tháng 7 năm Ất Tỵ), thọ 71 tuổi.
Tang lễ được tổ chức vào hồi 16g30 ngày 20 tháng 9/2025
tại nhà tang lễ Bệnh viện Hữu Nghị số 1b Trần Khánh Dư.
Hỏa thiêu tại Đài hóa thân hoàn vũ cùng ngày.

(Theo tin từ Nguyễn Khánh Bảo)

Bạn Trỗi K6 xin chia buồn với gia đình bạn Nguyễn Khánh Thái!






Bạn Nguyễn Khánh Thái - K6

Nguyễn Khánh Thái - K6

0
1954
0
Mb: 01674. 299 995 - Nr: - Cq: - FB: https://www.facebook.com/thai.khanh.77312- Email: https://www.facebook.com/thai.nguyenkhanh.10 - Blog: http://anh-bantroik6.blogspot.com/2012/10/nguyen-khanh-thai.html - HN - VN
- Tự do - -
3AE - Nguyễn Khánh Tiệp K1, Nguyễn Khánh Tần K5-6, Nguyễn Khánh Thái K6

1972

0


đã mất tại HN,
ngày 19/9/2025 (Ngày 28 tháng 7 năm Ất Tỵ), thọ 71 tuổi.
Tang lễ được tổ chức vào hồi 16g30 ngày 20 tháng 9/2025
tại nhà tang lễ Bệnh viện Hữu Nghị số 1b Trần Khánh Dư.
Hỏa thiêu tại Đài hóa thân hoàn vũ cùng ngày.

(Theo tin từ Nguyễn Khánh Bảo)

Bạn Trỗi K6 xin chia buồn với gia đình bạn Nguyễn Khánh Thái!




Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

Gặp mặt K6 trường VHQĐ TSQ Nguyễn Văn Trỗi 15-17/5/2024


Năm nay các cụ 70 và hơn 70 vẫn vui vẻ gặp gỡ nhau tại TP Tuy Hoà, Trung tâm An điều dưỡng TN, mặc dù số người tham dự chỉ còn bằng 1/2 năm ngoái tại ĐN.
Gặp nhau tay bắt mặt mừng, những câu chuyện kỷ niệm ngày xưa không bao giờ hết, những lời hỏi thăm nhau đầy tình nghĩa, những lời vui đùa trêu trọc nhau vẫn thế. Thật là không khí đầm ấm của một gia đình gắn kết yêu thương.
Chúng tôi đã đến thắp hương tưởng nhớ các chiến sĩ hải quân trên những con tầu không số đường HCM trên biển đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
Buổi tối liên hoan gặp mặt có sự tham gia của các chiến sĩ TNHQ, hai thế hệ cùng quân hành, thật vui vẻ đầy ý nghĩa.
Ngày hôm sau chúng tôi đi thăm ghềnh đá đĩa, nhà thờ Mằng Lăng, Tháp nhạn, Tháp Chăm…
Các phu nhân của các bạn K6 đã góp vui bằng các tiết mục văn nghệ hay và sinh động.
Chia tay nhau đầy lưu luyến, tình thân. Hẹn gặp nhau năm 2025 vào dịp kỷ niệm 50 năm ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất cả nước, 60 năm truyền thống trường VHQĐ TSQ Nguyễn Văn Trỗi tại TP HCM.
Xin chân thành cám ơn BLL K6 đã tổ chức cuộc gặp mặt ở Tuy Hoà thành công.
Cám ơn các bạn K6 và các phu nhân của một số bạn K6 đã đến tham dự cuộc gặp mặt này.
Chúc chúng ta mạnh khoẻ và gặp lại nhau tại TP HCM năm 2025!
Vu Dien Bien - 18/05/2024


Năm nay các cụ 70 và hơn 70 vẫn vui vẻ gặp gỡ nhau tại TP Tuy Hoà, Trung tâm An điều dưỡng TN, mặc dù số người tham dự chỉ còn bằng 1/2 năm ngoái tại ĐN.
Gặp nhau tay bắt mặt mừng, những câu chuyện kỷ niệm ngày xưa không bao giờ hết, những lời hỏi thăm nhau đầy tình nghĩa, những lời vui đùa trêu trọc nhau vẫn thế. Thật là không khí đầm ấm của một gia đình gắn kết yêu thương.
Chúng tôi đã đến thắp hương tưởng nhớ các chiến sĩ hải quân trên những con tầu không số đường HCM trên biển đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
Buổi tối liên hoan gặp mặt có sự tham gia của các chiến sĩ TNHQ, hai thế hệ cùng quân hành, thật vui vẻ đầy ý nghĩa.
Ngày hôm sau chúng tôi đi thăm ghềnh đá đĩa, nhà thờ Mằng Lăng, Tháp nhạn, Tháp Chăm…
Các phu nhân của các bạn K6 đã góp vui bằng các tiết mục văn nghệ hay và sinh động.
Chia tay nhau đầy lưu luyến, tình thân. Hẹn gặp nhau năm 2025 vào dịp kỷ niệm 50 năm ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất cả nước, 60 năm truyền thống trường VHQĐ TSQ Nguyễn Văn Trỗi tại TP HCM.
Xin chân thành cám ơn BLL K6 đã tổ chức cuộc gặp mặt ở Tuy Hoà thành công.
Cám ơn các bạn K6 và các phu nhân của một số bạn K6 đã đến tham dự cuộc gặp mặt này.
Chúc chúng ta mạnh khoẻ và gặp lại nhau tại TP HCM năm 2025!
Vu Dien Bien - 18/05/2024

Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2025

Tin buồn: bạn Hứa Bá Vũ mất



BạnHứa Bá Vũ - K6-7

Hứa Bá Vũ - K6-7


1949-2025
Mb: 0913. 667 626 - Nr: 08.8436398 - Cq: - FB: - Email: - Blog: http://anh-bantroik6.blogspot.com/2012/10/hua-ba-vu.html - TP HCM - VN
- - Cty in Liksin -

1967

2018



Sinh ngày: 15/06/1049
Từ trần: 22g55 ngày 13/05/2025 (16 tháng 04 năm Ất Tỵ), tại Tp Thủ Đức, huởng thọ 77 tuổi.
Bạn Trỗi K6 xin chia buồn với gia đình bạn Hứa Bá Vũ!






BạnHứa Bá Vũ - K6-7

Hứa Bá Vũ - K6-7


1949-2025
Mb: 0913. 667 626 - Nr: 08.8436398 - Cq: - FB: - Email: - Blog: http://anh-bantroik6.blogspot.com/2012/10/hua-ba-vu.html - TP HCM - VN
- - Cty in Liksin -

1967

2018



Sinh ngày: 15/06/1049
Từ trần: 22g55 ngày 13/05/2025 (16 tháng 04 năm Ất Tỵ), tại Tp Thủ Đức, huởng thọ 77 tuổi.
Bạn Trỗi K6 xin chia buồn với gia đình bạn Hứa Bá Vũ!