(tiếp theo)
Hồn vía của đoàn người hồi hương đã bình phục trở lại. (Thực ra, Hoang Tưởng chỉ có một mình trong cuộc hành trình thôi nhưng vì… hoang tưởng nên cứ nghĩ rằng đang “đi” cùng với nhiều người và cũng vì vậy mà lúc nào cũng tự xưng xoen xoét là “chúng ta”. Chẳng hay ho gì… mà thôi, kệ cha lão ta!). Chúng ta định thần cố nhớ lại những sự kiện vừa qua rồi cố quan sát, tìm hiểu để nắm bắt tình trạng của mình trong hiện tại.
Cái nóng hầm hập như thiêu đốt và sự ngột ngạt đến ghê hồn không còn nữa. Thay vào đó là cái cảm giác mát mẻ, lâng lâng nhẹ nhõm như vừa sau trận mưa trong một ngày hè. Điều kinh dị vô cùng là dù chúng ta đã hoàn hồn, đã suy nghĩ được, đã cảm nhận được và hơn nữa, đã thấy được tỏ tường như cũ thì vẫn không thấy thân xác của mình đâu cả. Vì biết rằng trong Vũ Trụ, chẳng có gì phi lý mà có thể xảy ra được, nên chúng ta tập trung suy ngẫm để tìm cho ra một lời giải thích khả dĩ. Suy ngẫm một hồi lâu thì chúng ta sực nhớ: ở Trái Đất, nhiều người đã từng gặp ma, đã từng trò chuyện với vong hồn của những người đã chết. Ma hay vong chắc là phải có thực và nếu thế thì phải thừa nhận rằng đó là những dạng tồn tại đặc biệt sau khi chết của sự sống con người, và sự tồn tại ấy có thể kéo dài đến cả ngàn năm và thậm chí còn lâu hơn nhiều. Có thể cho rằng ma hay vong là một dạng sống đặc biệt (không sống mà sống, là cả hai mà cũng không phải cả hai), đóng vai trò là trạng thái trung gian chuyển tiếp từ hữu sinh sang vô sinh mà chỉ ở loài người mới có.Có thể cho rằng dạng sống đặc biệt này và dạng sống đích thực có tính tương phản nhau và gốc phân định sự tương phản của chúng chính là trạng thái ngủ. Có thể hình dung cấu trúc của "thực thể" ma vong là "căn cốt" của cấu trúc con người, phần còn lại khi con người chết đi (không phải thân xác!), không tiêu diệt được nếu không phải là phản ứng hạt nhân, và vận động (chủ yếu về mặt tinh thần) trên phương thức tạm gọi là "cảm ứng kích thích điện từ sinh học"(được kích hoạt bởi hoạt đông thần kinh của người sống). Dạng sống này còn được gọi là "linh hồn", sống khi người sống (thường là người thân) "đoái hoài" tới,không sống khi bị người sống (người thân) lãng quên, thông qua các nhà ngoại cảm, và trái lại nhà ngoại cảm chỉ thấy được linh hồn khi có sự đoái hoài của người thân hay của (những) người yêu thương linh hồn đó (nghĩa là có hoạt động thần kinh như một cảm ứng kích thích hướng về linh hồn đó).
0 comments:
Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)
- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>