Giai thoai 2

GIAI THOẠI 2


LB: - Cũng như lòng can đảm, đức tính khiêm tốn là thứ không thể bắt chước được. Nhưng nếu lòng can đảm có thể có được nhờ bẩm sinh thì đức tính khiêm tốn (đích thực!) chỉ có thể có được nhờ thấu tỏ thân phận của kiếp sống con người và thấm thía sâu sắcđến tận duyên cớ về tình nhân ái. Không nên lầm tưởng sự khiêm tốn với những sự như tự ti, nhu nhược, nhẫn nhịn, buông xuôi..., cũng không nên lầm tưởng sự khiêm tốn là tương phản với những biểu hiện như ngạo nghễ, hãnh diện, hiên ngang, tự hào...
       - Vậy khiêm tốn là gì? Theo một từ điển: thái độ khiêm tốn là biết đánh giá cái hay của mình một cách vừa phải và dè dặt, theo từ điển khác: khiêm tốn là không tự cho mình là hơn người. Có lẽ cả hai định nghĩa ấy đều chưa "thoát". Phải thế này chăng: khiêm tốn là dù biết mình có tài năng đến mấy thì cũng vẫn tự thấy bình thường, người có đức tính khiêm tốn là người có lối sống hòa hợp với đại chúng, gần gũi, ân cần với tầng lớp bình dân, tôn trọng con người, giàu lòng vị tha nên cũng biết nhún nhường (nhưng không phải vì thế mà mất đi sự trác việt,quắc thước, sáng láng để bị tầm thường hóa đi!)? 
       - Chắc rằng không có khoảng cách giữa khiêm tốn và bình dị, cho nên không thể có sự khiêm tốn không bình dị! Như vậy, sự khiêm tốn chân chính bao giờ cũng ở ngoài vòng giả tạo và hơn nữa cũng ở ngoài vòng dụ dỗ, lôi kéo của danh lợi vị kỷ. Những kẻ còn ưa đố kỵ, ganh đua, háo thắng, hám danh, tham lợi thái quá mà nói đến khiêm tốn và tỏ ra khiêm tốn thì đều là đạo đức giả! 
       - Người viết ra những dòng này có khiêm tốn không? Có, nhưng... chưa đủ đâu vào với đâu cả! Quả thật, có được đức tính khiêm tốn đúng nghĩa là chuyện rất... không dễ dàng chút nào! Dân tộc Việt có một tấm gương sáng ngời về đức tính khiêm tốn, đó là lãnh tụ Hồ Chí Minh!
       - Sau đây là vài mẩu chuyện vui có hơi hướng liên quan đến sự khiêm tốn.

TC



1 - NGHỀ BUÔN NGÒI BÚT
- Không, tôi muốn hỏi ngài sinh sống bằng nghề gì cơ?
Victor Hugo đáp gọn lỏn:
- Bằng ngòi bút!
Nhân viên hài quan nọ gật gù ghi vào tờ thị thực nhập cảnh: "Hugo, nhà kinh doanh ngòi bút".



2 - THƯ GỬI CHO AI?
Lamartine không nhận và cho rằng trên phong thư đề như thế chỉ có thể là gửi cho Victor Hugo. Lịch sự "đôi co" một hồi rồi hai người cũng đi đến quyết định cùng mở phong thư xem của ai.
Bức thư bắt đầu bằng dòng chữ: "Bạn Alfred thân mến!".
Té ra đó là bức thư gửi cho Alfred Musset (1810-1857)
Alfred Louis Charles de Musset-Pathay
(French: [al.fʁɛd də my.sɛ]; 11 December 1810 – 2 May 1857) was a French dramatist, poet, and novelist. Along with his poetry, he is known for writing La Confession d'un enfant du siècle (The Confession of a Child of the Century, autobiographical) from 1836.
Alfred de Musset painted by Charles Landelle
, một nhà thơ, nhà văn và nhà viết kịch cũng rất nổi tiếng người Pháp.



3 - BÍ MẬT NHÀ NGHỀ
Có người đến hỏi Saliapin
Feodor Ivanovich Chaliapin
(Russian: Фёдор Ива́нович Шаля́пин, Fyodor Ivanovich Shalyapin; February 13 [O.S. February 1] 1873 – April 12, 1938) was a Russian opera singer. The possessor of a large, deep and expressive bass voice, he enjoyed an important international career at major opera houses and is often credited with establishing the tradition of naturalistic acting in his chosen art form.
1908
, ca sĩ nổi tiếng thế giới người Nga:
- Ngài hát quá hay! Đó là do Chúa phú cho ngài có được giọng hát hay, hay ngài có bí mật nhà nghề gì?
Saliapin mỉm cười trả lời:
- Có bí mật ấy, thưa ngài! Tôi sẽ nói, nhưng ngài đừng tiết lộ cho ai biết nữa nhé.

- Ồ, thưa ngài, đời nào tôi lại làm thế!
- Đây này: mỗi ngày tôi bỏ ra 10 tiếng đồng hồ để tập hát, tập luyến láy, lên giọng, xuống giọng, rồi sau đó còn đọc sách và đi xem người khác hát... Nói chung là phải quần quật như thế mới có được giọng hát để người nghe hài lòng.



4 - ĐÁNH GIÁ TÁC PHẨM
Lep Tonxtoi (1828-1910)
Bá tước Lev Nikolayevich Tolstoy
(tiếng Nga: Лев Николаевич Толстой (giúp đỡ·thông tin) , Lev Nikolaevič Tolstoj; 9 tháng 9 năm 1828 – 20 tháng 11 năm 1910[1]) là một tiểu thuyết gia người Nga, nhà triết học, người theo chủ nghĩa hoà bình, nhà cải cách giáo dục, người ăn chay, người theo chủ nghĩa vô chính phủ tín đồ Cơ Đốc, nhà tư tưởng đạo đức, và là một thành viên có ảnh hưởng của gia đình Tolstoy.

Tolstoy được yêu mến ở khắp mọi nơi như một tiểu thuyết gia vĩ đại nhất trong tất cả các nhà viết tiểu thuyết, đặc biệt nổi tiếng với kiệt tác Chiến tranh và hoà bình và Anna Karenina; miêu tả sự phóng khoáng và hiện thực của cuộc sống Nga, hai tác phẩm là đỉnh cao của tiểu thuyết hiện thực. Là một nhà luân lý ông có tiếng với tư tưởng chống lại cái ác thể hiện xuyên suốt trong tác phẩm của ông Vương quốc Chúa Trời trong bạn, cái mà có ảnh hưởng bởi những hình tượng của thế kỷ XX như Mahatma Gandhi và Martin Luther King, Jr.
Lev Tolstoy photographed at his Yasnaya Polyana estate in May 1908 by Sergey Prokudin-Gorsky., the first color photo portrait in Russia.
, đại văn hào người Nga có lần gửi một truyện ngắn mà ông mới viết đến tòa soạn một tạp chí, với một bút danh khác. Sau hai tuần, Tonxtoi đến tòa soạn để hỏi về số phận truyện ngắn của mình. Một biên tập viên trẻ tiếp Tonxtoi, với một thái độ hơi thiếu lịch sự, thông báo rằng truyện ngắn của ông sẽ không được đăng.
- Vì sao, thưa ông? - Tonxtoi hỏi lại.
- Xin thưa thật với ông, khi đọc truyện ngắn của ông, tôi tin chắc người viết còn non nớt về tay nghề. Tôi chân thành khuyên ông hãy bỏ cái thích thú viết lách đi. Vào độ tuổi của ông mới bắt đầu viết văn thì đã muộn rồi...Xin lỗi, trước đây ông đã viết gì chưa?
Tonxtoi trả lời chậm rãi, giọng trầm lắng:
- Thưa ông, tôi có viết một vài tác phẩm mà người đọc đánh giá là cũng được. Chẳng hạn như "Chiến tranh và hòa bình", hay "Anna Karênina"...
Người biên tập trẻ đứng chết lặng!



5 - CHỨ CÒN AI NỮA
Mac Tuên (1835-1910)
Samuel Langhorne Clemens
(được biết đến với bút hiệu Mark Twain; 30 tháng 11, 1835 – 21 tháng 4, 1910) là một nhà văn khôi hài, tiểu thuyết gia và là nhà diễn thuyết nổi tiếng của Mỹ. Ông sinh ra vào chính ngày sao chổi Halley xuất hiện năm 1835 và mất đúng vào lần sao chổi xuất hiện lần sau, năm 1910.
Mark Twain, detail of photo by Mathew Brady, February 7, 1871
, nhà văn đồng thời là nhà báo nổi tiếng người Mỹ, cùng bạn ra một ga gần New- York. Hai người muốn mua vé tàu loại giường nằm nhưng hôm đó hành khách đông nghịt nên rất khó lòng. Mac Tuên cố tiếp cận người bán vé đề nghị linh động bán cho ông hai vé. "Không!", người bán vé trả lời cộc lốc.
Vốn có tính hãnh tiến nên Mac Tuên rất tức giận với lối trả lời đó. Ông phân trần với bạn:
- Tại vì anh ta chưa biết tôi là ai thôi... Nếu anh ta biết thì...
Người bạn xen ngang:
- Chắc là mua được vé rồi, đúng không?
Vừa lúc, Mac Tuên thấy người gác cổng bèn bước đến, rất lịch sự giới thiệu tên tuổi mình rồi nhờ giúp dùm cho hai vé nằm. Người gác cổng lắc đầu, bỏ đi nốt!
Đang sượng sùng trước bạn mình thì Mac Tuên chợt thấy một anh công nhân nhìn ông rất chăm chú, rồi quay sang thì thầm gì đó với người soát vé đứng cạnh, song, hai người lập tức rảo bước về phía ông... Thế là Mac Tuên và bạn được lên toa tàu có giường nằm.
Khi họ đã an tọa, người soát vé nói giọng kính cẩn:
- Thưa ngài, bây giờ ngài có cần gì nữa không, chúng tôi xin sẵn sàng phục vụ ạ?
- Thôi ổn rồi, cảm ơn nhé! - Mac Tuên trả lời xong quay sang nhoẻn cười tươi rói với bạn mình.
Ngay lúc đó, anh chàng công nhân "cứu tinh" ban nãy thò mặt vào ô cửa sổ toa tàu, nói thầm thì đủ nghe:
- Thưa ngài, tôi đã nhận ngay ra ngài khi vừa mới nhìn thấy...
- Thế à? Thế tôi là ai nào? - Mac Tuên vừa vui vẻ hỏi vừa ý nhị nháy mắt với người bạn đang tỏ ra thích thú lắng nghe.
- Ngài là ngài Maclelan
George Brinton McClellan, Jr.
(November 23, 1865 – November 30, 1940) was an American politician, statesman, and educator. The son of American Civil War general and presidential candidate George B. McClellan, he served as Mayor of New York City from 1904 to 1909.
, thị trưởng New York chứ còn ai nữa!




(Trích trong "Tiếng cười thế giới", NXB Khoa Học Xã Hội, 1994)