Đấng tạo hóa




ĐẤNG TẠO - HÓA



Ai khăng khămg: sự sống-thứ độc quyền
Chỉ tồn tại trên hành tinh mang tên Trái Đất
Ai cam đoan tư duy là ngẫu nhiên cá biệt
Chỉ riêng loài người chiếm hữu mà thôi
Thì kẻ đó chưa một lần phiêu lãng, ngao du
Thưởng ngoạn kỳ quan huy hoàng Vũ Trụ
Khắp nơi nơi lấp láy đèn tinh tú
Điểm khắc giao thừa, lễ hội say sưa
Hằng hà hành tinh xô đẩy, kết nhóm nô đùa
Lũ Lỗ Đen nhồm nhoàm chè chén hoài không thỏa
Muôn thành phố thiên hà sáng ngời rực rỡ
Từng cụm tinh vân bừng nở những hoa khôi
Tỏa ngát thinh không là ngào ngạt hương năng lượng thơm tươi
Lão Thần Nông lom khom mơ theo bầy sao chổi
Diêm dúa, thướt tha, lượn lờ khêu gợi
Chẳng chút động lòng anh Đại Hùng, chàng Tráng Sĩ khôi ngô
Đang mải mê ngắm cảnh sắc Giao Thừa
Lúc đó lúc đây bừng chói lòa hùng vĩ
Ông tổ Không Gian gật gù, ngả nghiêng, bí tỉ
Loạng choạng vòng quanh, khoái chí vuốt ve
Bà chúa Thời Gian sung mãn, đa tình, múa tít váy xòe
Khoe thấp thoáng giữa mượt mà quang phổ
Là những đường cong nuột nà quyến rũ
Xuất phát, hội về duy nhất điểm Trường Sinh

Và hãy xem kìa! Trong sâu thẳm vi mô
Cũng đủ muôn hương, bừng muôn ánh sắc
Cũng rạo rực, cũng tràn trề sinh lực
Những chùm tia bức xạ, dòng lưỡng tính foton
Điện tử dạt dào như sóng tung tăng
Mơn mởn hạt nhân, ríu rít đàn cơ bản
Hút mật, đưa hương, kết hoa, đơm trái
Bát ngát tình đời, rộ trĩu ion
Huyền thoại hạt mầm bất tử Âm - Dương
Nảy lộc sắc xuân, lừng thơm phân hạch
Ngún nổ dòn tan những tràng nhiệt hạch
Cho lễ Giao Thừa cuồng nhiệt chói lòa
Khơi nguồn plasma
Dòng máu mặn mà vỗ về vận động
Ấp ủ bào thai muôn tầng sự sống
Hứa hẹn tiềm tàng muôn dạng thức tư duy...

***

Ta không tin sự sống bị độc quyền
Chỉ tồn tại ở dương trần Trái Đất
Và tư duy là siêu phàm, ngoại lệ
Đã bị cầm giam bởi bộ não loài người
Khi khắp nơi là lớp lớp tầng tầng
Đa dạng vật chất không bao giờ nghỉ ngừng vận động
Hồn nhiên, khôn ngoan duy trì lẽ sống
Với những hành trình uyên bác, tối ưu.

Ta tin có những bậc tư duy
Đã diệu kỳ, trác tuyệt
Cao hơn hẳn mái đầu Trái Đất
Được gọi là người ngoài hành tinh
Ta tin có loài lớn hơn cả Tráng Sĩ, Thần Nông
Mà dải Ngân Hà chỉ đáng là nguyên tử
Chưa đủ thông minh chế ra máy móc
Phóng đại tỷ lần soi mói thấy Nhân Gian



Ta không tin vào sự tích Big Bang
Vũ trụ sinh ra từ hư vô tình cờ phát nổ
Và vĩnh viễn tiêu vong ở một lần chết nhiệt
Để lại bắt đầu ngớ ngẩn hư vô
Kỳ quặc, mơ hồ, lạnh ngắt, hoang vu
Vạn vật vắng tanh, chẳng còn tí teo dấu vết
Láu cá, mập mờ như trò ảo thuật
Ông tổ Không Gian thành rỗng tuếch quan tài
Tự thân sõng xoài, khô quắt bà chúa Thời Gian
Hôn mê, bại liệt!

***

Không!
Là Vũ Trụ là không thể chết
Là không bao giờ từ phi lý hiện ra
Mà vốn thế, tự thân, bình thản xoay vần
Vĩnh cửu, điều hòa, nhịp nhàng, chí lý
Có ông tổ Không Gian ngả nghiêng bí tỷ
Loạng choạng vòng quanh đắm đuối vuốt ve
Bà chúa Thời Gian sung mãn mượt mà
Dâng hiến những đường cong huyền ảo
Bà tuyệt mỹ bởi ông hiện hữu
Hào hển phập phồng theo nhịp vũ mê ly
Hớp hết hồn ông là rạo rực váy xòe
Hòa quyện mối tình thủy chung vĩnh cửu
Vừa rộng lượng bao dung hằng hà tinh tú
Những hạt những tia những sóng những trường
Vừa là tâm xoay của hội lễ Giao Thừa
Nguồn ngọn bảo tồn vật chất
Vừa là điểm tới hạn của N chiều vô tận
Vừa là miền vô cùng của vĩ đại hữu biên...

Vũ Trụ, ta tin là thực thể có hồn
Với tuyệt đỉnh cao vời trí tuệ
Mặc định ra tiên đề, nguyên lý
Vạch hướng phải đi cho mọi quá trình
Hòa nhập hợp thành cuộc xoay vần bất tử trường sinh
Vật chất tự hành tuân theo Vũ Trụ
Mà loài người còn quẩn quanh Trái Đất
Khéo đặt tên là chân lý khách quan
Với h, , e,..., biện chứng tự nhiên,...
Để bắt chước, học đòi, cố công tìm kiếm
Ý thức hệ về vận động tự thân, bảo toàn, thuận nghịch
Về tính hồi - suy - giao - cảm của không - thời gian
Về sự trở ra trên đường vào thầm kín hạt nhân
Về tính phổ biến của luật chơi bất định
Về tính thống nhất của hờn ghen phân cực
Về cách tác thành từ hai nửa Âm, Dương

***

Dẫu bị coi là hoang tưởng ngông cuồng
Ta vẫn tin Big Bang sẽ có ngày bị người ruồng bỏ
Vũ Trụ chẳng hề giãn nở
Vốn dĩ thế rồi, hiện hữu mãi thế thôi
Tồn tại tự nhiên, hóa trí tuệ tuyệt vời
Phân lập tuyệt cùng trong tuyệt cùng duy nhất
Tự thân kết thành mà điều hành vật chất
Bày cuộc xoay vần mỹ mãn, kỳ quan
Hùng tráng, uy nghi, lộng lẫy, vĩnh hằng
Khiến mọi thánh thần phải cúi đầu bái phục
Khiến loài người phải muôn đời ngưỡng mộ
Nghiêng mình kính cẩn tôn vinh:
Tối thượng lực - quyền,

Đấng TẠO - HÓA thiêng liêng!








ĐẤNG TẠO - HÓA

You might also like:

 


Ai khăng khămg: sự sống-thứ độc quyền
Chỉ tồn tại trên hành tinh mang tên Trái Đất
Ai cam đoan tư duy là ngẫu nhiên cá biệt
Chỉ riêng loài người chiếm hữu mà thôi
Thì kẻ đó chưa một lần phiêu lãng, ngao du
Thưởng ngoạn kỳ quan huy hoàng Vũ Trụ
Khắp nơi nơi lấp láy đèn tinh tú
Điểm khắc giao thừa, lễ hội say sưa
Hằng hà hành tinh xô đẩy, kết nhóm nô đùa
Lũ Lỗ Đen nhồm nhoàm chè chén hoài không thỏa
Muôn thành phố thiên hà sáng ngời rực rỡ
Từng cụm tinh vân bừng nở những hoa khôi
Tỏa ngát thinh không là ngào ngạt hương năng lượng thơm tươi
Lão Thần Nông lom khom mơ theo bầy sao chổi
Diêm dúa, thướt tha, lượn lờ khêu gợi
Chẳng chút động lòng anh Đại Hùng, chàng Tráng Sĩ khôi ngô
Đang mải mê ngắm cảnh sắc Giao Thừa
Lúc đó lúc đây bừng chói lòa hùng vĩ
Ông tổ Không Gian gật gù, ngả nghiêng, bí tỉ
Loạng choạng vòng quanh, khoái chí vuốt ve
Bà chúa Thời Gian sung mãn, đa tình, múa tít váy xòe
Khoe thấp thoáng giữa mượt mà quang phổ
Là những đường cong nuột nà quyến rũ
Xuất phát, hội về duy nhất điểm Trường Sinh


Và hãy xem kìa! Trong sâu thẳm vi mô
Cũng đủ muôn hương, bừng muôn ánh sắc
Cũng rạo rực, cũng tràn trề sinh lực
Những chùm tia bức xạ, dòng lưỡng tính foton
Điện tử dạt dào như sóng tung tăng
Mơn mởn hạt nhân, ríu rít đàn cơ bản
Hút mật, đưa hương, kết hoa, đơm trái
Bát ngát tình đời, rộ trĩu ion
Huyền thoại hạt mầm bất tử Âm - Dương
Nảy lộc sắc xuân, lừng thơm phân hạch
Ngún nổ dòn tan những tràng nhiệt hạch
Cho lễ Giao Thừa cuồng nhiệt chói lòa
Khơi nguồn plasma
Dòng máu mặn mà vỗ về vận động
Ấp ủ bào thai muôn tầng sự sống
Hứa hẹn tiềm tàng muôn dạng thức tư duy...

***

Ta không tin sự sống bị độc quyền
Chỉ tồn tại ở dương trần Trái Đất
Và tư duy là siêu phàm, ngoại lệ
Đã bị cầm giam bởi bộ não loài người
Khi khắp nơi là lớp lớp tầng tầng
Đa dạng vật chất không bao giờ nghỉ ngừng vận động
Hồn nhiên, khôn ngoan duy trì lẽ sống
Với những hành trình uyên bác, tối ưu.

Ta tin có những bậc tư duy
Đã diệu kỳ, trác tuyệt
Cao hơn hẳn mái đầu Trái Đất
Được gọi là người ngoài hành tinh
Ta tin có loài lớn hơn cả Tráng Sĩ, Thần Nông
Mà dải Ngân Hà chỉ đáng là nguyên tử
Chưa đủ thông minh chế ra máy móc
Phóng đại tỷ lần soi mói thấy Nhân Gian

Ta không tin vào sự tích Big Bang
Vũ trụ sinh ra từ hư vô tình cờ phát nổ
Và vĩnh viễn tiêu vong ở một lần chết nhiệt
Để lại bắt đầu ngớ ngẩn hư vô
Kỳ quặc, mơ hồ, lạnh ngắt, hoang vu
Vạn vật vắng tanh, chẳng còn tí teo dấu vết
Láu cá, mập mờ như trò ảo thuật
Ông tổ Không Gian thành rỗng tuếch quan tài
Tự thân sõng xoài, khô quắt bà chúa Thời Gian
Hôn mê, bại liệt!

***

Không!
Là Vũ Trụ là không thể chết
Là không bao giờ từ phi lý hiện ra
Mà vốn thế, tự thân, bình thản xoay vần
Vĩnh cửu, điều hòa, nhịp nhàng, chí lý
Có ông tổ Không Gian ngả nghiêng bí tỷ
Loạng choạng vòng quanh đắm đuối vuốt ve
Bà chúa Thời Gian sung mãn mượt mà
Dâng hiến những đường cong huyền ảo
Bà tuyệt mỹ bởi ông hiện hữu
Hào hển phập phồng theo nhịp vũ mê ly
Hớp hết hồn ông là rạo rực váy xòe
Hòa quyện mối tình thủy chung vĩnh cửu
Vừa rộng lượng bao dung hằng hà tinh tú
Những hạt những tia những sóng những trường
Vừa là tâm xoay của hội lễ Giao Thừa
Nguồn ngọn bảo tồn vật chất
Vừa là điểm tới hạn của N chiều vô tận
Vừa là miền vô cùng của vĩ đại hữu biên...

Vũ Trụ, ta tin là thực thể có hồn
Với tuyệt đỉnh cao vời trí tuệ
Mặc định ra tiên đề, nguyên lý
Vạch hướng phải đi cho mọi quá trình
Hòa nhập hợp thành cuộc xoay vần bất tử trường sinh
Vật chất tự hành tuân theo Vũ Trụ
Mà loài người còn quẩn quanh Trái Đất
Khéo đặt tên là chân lý khách quan
Với h, \pi, e,..., biện chứng tự nhiên,...
Để bắt chước, học đòi, cố công tìm kiếm
Ý thức hệ về vận động tự thân, bảo toàn, thuận nghịch
Về tính hồi - suy - giao - cảm của không - thời gian
Về sự trở ra trên đường vào thầm kín hạt nhân
Về tính phổ biến của luật chơi bất định
Về tính thống nhất của hờn ghen phân cực
Về cách tác thành từ hai nửa Âm, Dương

***

Dẫu bị coi là hoang tưởng ngông cuồng
Ta vẫn tin Big Bang sẽ có ngày bị người ruồng bỏ
Vũ Trụ chẳng hề giãn nở
Vốn dĩ thế rồi, hiện hữu mãi thế thôi
Tồn tại tự nhiên, hóa trí tuệ tuyệt vời
Phân lập tuyệt cùng trong tuyệt cùng duy nhất
Tự thân kết thành mà điều hành vật chất
Bày cuộc xoay vần mỹ mãn, kỳ quan
Hùng tráng, uy nghi, lộng lẫy, vĩnh hằng
Khiến mọi thánh thần phải cúi đầu bái phục
Khiến loài người phải muôn đời ngưỡng mộ
Nghiêng mình kính cẩn tôn vinh:
Tối thượng lực - quyền,
                            Đấng TẠO - HÓA thiêng liêng!


                                             Trần Hạnh Thu