Bánh mỳ và tội đồ - Nguyễn Văn Nam







Bánh mỳ và tội đồ

(Chuyện thật 100%)

Nhân gian vẫn thường nói: "Tuổi 17 bẻ gẫy sừng trâu". Những năm ở Hưng Hóa (1969-1970) K6 bọn tôi toàn những thằng đang ở độ tuổi như vậy. Khóa 5 đổ về trước thì hơi già một chút, còn k7 đổ xuống thì lại hơi non một tẹo. Ở cái độ tuổi - ăn không bao giờ thấy no (dù chỉ cơm với nước mắm + tí nước mỡ), chơi không bao giờ biết chán, còn học thì ngán đến tận cổ. Còn nhớ lắm! Cái thời mà như thằng Hà mèo

Hà Chí Thành


Hà mèo
0903 800 763
hameok6@hotmail.com, thanh.hachi@yahoo.com.vn
SG

1968

2012

nói: "...bỏ mâm 6, chuyển sang mâm 4 - mừng hết lớn", hay thời "cục bột qua đi, bánh mì đã đến"...

Năm 1969 - lúc đầu tiêu chuẩn gạo cho mỗi học sinh là 17-18 kg/tháng mà lúc nào cũng thấy đói. Sau đó được tăng lên 19kg rồi 21kg (ngang tiêu chuẩn bộ binh) - vẫn đói! Và như vậy, nhu cầu thỏa mãn cái bao tử là rất cấp bách, nó như "sợi chỉ đỏ" xuyên suốt và chi phối mọi họat động.

Còn nhớ: hồi đó, cứ giờ giải lao tiết gần cuối (giờ mà các chị nuôi chuẩn bị cạo cháy ở chảo) tôi và một thằng bạn (xin dấu tên) như những cỗ máy đã được lập trình bay thẳng xuống bếp. Từ xa, hễ cứ nghe thấy tiếng cạo chảo roẹt... roẹt... là bụng đã đánh loto khấp khởi.
- Có cháy chưa chị ơi?!...
- Cháy ngon thế! Chị cho bọn em miếng cháy đi chị! Chưa có cháy già thì cháy non cũng được... Năn nỉ một lúc thế nào cũng có cái xơi.
Hồi đó - cơm nấu bằng cái chảo gang to nên cháy vàng và dầy bằng nửa đốt ngón tay, trông hấp dẫn lắm!. Hôm nào được miếng cỡ "hai bàn tay" thì sướng rơn, vừa đi vừa ăn để còn kịp đem về chia cho mấy thằng trong lớp. Ngày nào "Móm" thì lủi về cho lẹ để còn "ngắc ngoải" tiết cuối.

Tôi và hắn thân nhau vì cùng đá trong đội bóng của lớp (8d-9d). Tôi đá hậu vệ cánh phải, hắn tiền vệ phải, còn bọn Chỉnh thọt

Phạm Ngọc Chỉnh


Chỉnh thọt
0912 213 348 Viber
HN

1970

9/6/2012

, Hoàn bệu

Vũ Quốc Hoàn


Hoàn bệu
0913 249 062
vqhoan@most.gov.vn, titnga@yahoo.com
HN

1971

9/6/2012

, Tuấn hăm

Trần Anh Tuấn


Tuấn hăm


1965

, Võ Trọng

Võ Nguyên Trọng


Trọng

Liệt sỹ

(lớp trưởng) và mấy thằng khác đá tuyến trên. Thủ môn là Minh Nghĩa

Đinh Văn Nghĩa


Đinh Nghĩa
0912 391 034
HN

9/6/2012

Thắng Tô nói... "Thủ môn là Minh Nghĩa (k5 xuống )" tên đầy đủ là gì, kô thấy trong DS K6.
23 Tháng 10 lúc 18:10
Minh Nguyen nói... Chắc van nam nhầm. Minh nghĩa chỉ kéo accord thôi. Chắc là Đinh Nghĩa thì mới từ k5 chuyển hệ xuống k6.
23 Tháng 10 lúc 18:15
Van Nam Nguyen nói... Đúng là tớ nhớ lộn - l Đinh NGHĨA K5 xuống .
23 Tháng 10 lúc 18:37
Van Nam Nguyen nói... Cám ơn Tô Thắng ! bạn và A .Minh phát hiện đúng rồi - đó là Đinh Nghĩa . K5 xuôngs
23 Tháng 10 lúc 18:47
(k5 xuống). Hắn được cái hào phóng. Lâu lâu có tí "quà cứu trợ" nhà gửi lên hắn lại gọi tôi và Hòa còm

Nguyễn Văn Hòa


Hòa còm
0913 219 342, hoa_hang_an@yahoo.com
HN

1970

9/6/2012

ra "hú hí". Hòa còm

Nguyễn Văn Hòa


Hòa còm
0913 219 342, hoa_hang_an@yahoo.com
HN

1970

9/6/2012

mới lên nhưng nhập cuộc rất nhanh (vì gần đèn dầu nên dễ bám muội).

Có một hôm, sau bữa cơm chiều - trời tối rất nhanh. Cơm xong mà bụng vẫn cồn cào thèm ăn. Tôi và hắn bàn nhau tìm cái gì đó bỏ thêm vào bụng cho chắc. Lúc đó có được dăm bảy hào thì khỏi nói, vì chúng tôi vẫn thường tự cứu đói bằng chuối và trứng ở mấy quán ven sông, còn hôm đó thì "chào thua" ... THÔI! túng thì tính. Hai thằng bàn nhau: ... xuống bếp, ở đó thế nào cũng có mầu - "dầu thủ kho, no nhà bếp". Được! Quyết!. Tôi và hắn cùng một thằng nữa (quên) nhanh chóng triển khai theo kế hoạch đã duyệt.




Lượn một vòng quanh bếp, không có ai và cũng chẳng thấy còn gì "rơi vãi" sau bữa cơm chiều. Lượn vòng thứ hai - tình hình vẫn như cũ. Tất cả đều lạnh tanh, chỉ còn duy nhất cái lò ủ bánh mỳ là có hơi ấm. Cửa lò ủ bánh mỳ sáng cho toàn trường được khóa chặt bằng một ổ khóa cỡ bao thuốc lá. Hắn cầm ổ khóa thử giật giật, tôi ngăn lại: - kêu to lắm, lộ mất!. Rất nhanh, tôi đảo mắt nhìn quanh phía dưới chân - cây chọc lò bằng sắt cỡ fi 18 một đầu đã mòn nhọn hoắt nằm ngay đống than xỉ. Theo bản năng tự nhiên, tôi cúi xuống cầm lấy cây sắt, thọc vào ngoàm ổ khóa, vặn mạnh. Đang ở tuổi "bẻ gẫy sừng trâu" thì cái ổ khóa đâu có nhằm nhè gì! Chỉ hơn nửa vòng xoay - Một tiếng "cắc" khô khan! ổ khóa bung ra. Mùi bánh mì thơm phức!!!. Rất nhanh, ba thằng quơ vội nhét đầy vào trong áo trước bụng. Đóng cửa lò, bay qua tường, nhahh chóng thoat ly khỏi hiện trường. Bánh mỳ đang còn nóng nên lâu lâu phải cong người xuống, thóp bụng lại cho đỡ bỏng. Ba thằng ung dung thả bộ dọc con đường thân yêu của thị trấn, vừa tán gẫu, vừa nhâm nhi thành quả của cuộc đột nhập... Đêm hôm đó, tôi ngủ rất ngon vì đang độ tuổi ăn, tuổi ngủ và được ngủ với cái bụng không đói... Nhưng lúc đó - Ở độ tuổi 17 - tôi chưa đủ chín để nghĩ được rằng: Sáng ngày mai đây, sẽ có bao nhiêu thầy cô, anh chị cấp dưỡng - nuôi quân phải nhịn bữa sáng cho học sinh thân yêu của mình?!... Và cũng từ lúc đó, nỗi ám ảnh mình là "kẻ tội đồ" cứ âm ỷ lớn dần trong tôi theo năm tháng. Cuối 1971, tôi nhập ngũ. Thời gian huấn luyện bộ binh ở Hòa Bình, ăn sáng: ngô bung + muối mỏ (hạt muối to như hạt ngô) - mỗi thằng một bát B52. Cơm trưa, chiều - mâm 4: chủ yếu là đậu phụ, rau, thịt thì vừa đủ mỗi thằng một miếng (họa hoằn lắm mới được hơn vài miếng). Khi "nhập tiệc" tôi luôn tự nhủ: "không được gắp trước, không được gắp miếng to". Có lẽ "Cái bánh mỳ" nó nhắc tôi: Sống là phải biết tôn trọng và chia xẻ, đừng hành động thiếu suy nghĩ, đừng hành xử theo kiễu "bản năng gốc". Và cũng từ đó về sau, xuyên suốt 35 năm quân ngũ cho đến ngày nghỉ hưu, tôi đã cố gắng sống theo tiêu chí "Không được tham - không được lấy những gì không phải của mình". Và giờ đây, ở độ tuổi "ông-bà" tôi thật sự thanh thản khi được "giải mật" - chia sẻ cùng các "bạn Trỗi" những gì tôi đã dấu kín suốt 43 năm qua. Theo như thằng Hà mèo

Hà Chí Thành


Hà mèo
0903 800 763
hameok6@hotmail.com, thanh.hachi@yahoo.com.vn
SG

1968

2012

k6: "Người ta thì tốt khoe, xấu che, còn mấy ông TR nhà mình thì toàn hay làm ngược, chẳng sợ đếch gì".
Tôi thấy hắn có lý. Khi được thổ lộ, xẻ chia, tôi thấy mình không bị xấu đi, khong bị coi thường. Ngược lại - tôi thấy lòng rất nhẹ nhõm và có cảm giác hình như mình đang sống tốt hơn.

Mọi người vẫn hay hát "... tình yêu đâu chỉ có hoa thơm và nắng hồng, ... cuộc đời còn có cả những nụ hôn...". Đúng vậy! cuộc đời không chỉ cần có hoa hồng mà nó còn cần có cả "BÁNH MỲ "!.

(ảnh có tính minh họa) 18.10.2014.
Sơn Kều nói...
Một tài năng trên bầu trời đất Việt sao không phát lộ sớm hơn tôi có một đống kỷ niệm đấy nhưng không viết được hay Sơn kể Nam viết nhé
19 Tháng 10 lúc 7:00 ·
Khánh Nguyễn nói... Một chút Văn Thơ của Nam cùi đang được khai quật phát lộ dần dần
19 Tháng 10 lúc 7:02
Minh Nguyen nói... Truyện hay quá, cứ như viết về ai đó. Nhưng mà bantroi thì 100/100 đều đã từng tham gia kiếm ăn thêm như thế. Ko nhưng kiếm ăn mà còn kiếm mặc. Nhiều thằng lười, quần áo bẩn thay ra vứt ra sau nhà, rình trôm quần áo sạch của những thằng chăm chỉ giặt đang phơi. Nên đang tuổi ăn, tuổi ngủ mà buổi trưa ko dám ngủ để canh cái quần mình mới giặt phơi ngoài sân. Chỉ quay sang tán gẫu với thằng bạn ngồi cạnh vài câu, quay lại đã thấy dây phơi trống ko (thế mới biết sau này nhập ngũ bantroi hay được chọn vào đặc công, trinh sát) phải ngậm ngùi kiếm cái quần bẩn thằng khác vứt đi giặt lại để mặc. Cứ quay vòng thế thằng nào cũng bị mất quần. Chắc NVN còn nhớ có lần k6 cảnh giác canh quần rất kỹ, tôi với bạn phải sang trộm quần của k5, về nhà 2 thằng nhường nhau quần sạch. Hòa còm mới nhập trường ngồi giường bên cạnh cứ mắt tròn, mắt dẹt ko hiểu gì. Cám ơn nhà văn trẻ u70 về những kỷ niệm thời nhất quỷ, nhì ma...
19 Tháng 10 lúc 8:17
Van Nam Nguyen nói... Có sao viết vậy mà MINH, Còn chuyện về mấy cái quần như cậu nói tớ nhơ ko được chính xác lắm là khi chia tay tớ đã bàn giao lại cho cậu . Sau đó tớ vào không quân và đích thưc trở thành linh " không quần " .
19 Tháng 10 lúc 8:21
Duy Đảo nói... Vừa vét hết cơm chị nuôi đã đổ ào sô nước vào chảo. Cái này là của lợn các chú nhé..
19 Tháng 10 lúc 8:34
Duy Đảo nói... Nói chung mặt thằng TR nào trông cũng "vô hại" nhưng coi chừng. Như AM theo tôi thuộc loại đạo đức nhất khóa mà còn thì... Chuyện rất hay Cùi ơi.
19 Tháng 10 lúc 8:37
Van Nam Nguyen nói... Thằng A.M trông vậy thôi chứ ko phải zậy đâu . Một tay cự phách đấy " tội lỗi đầy mình " vậy mà vẫn chưa chịu sám hối - lỳ đòn lắm !
19 Tháng 10 lúc 8:42
Minh Nguyen nói... Phật cũng phải ăn. Bán cả trời thì sao đắc đạo được.
19 Tháng 10 lúc 9:42
Minh Nguyen nói... NVN chắc hưu rồi nên hơi lẫn. Nếu bạn có tặng mình quần thì cũng là cái khác. Có thằng nào sở hữu quần quá 1 lần giặt. Mình nhớ hồi đó cứ 1-2 tháng các thầy cho kiểm kê tư trang cá nhân, thế mà chẳng ai giữ được quần.
19 Tháng 10 lúc 9:46
Son Luu Minh nói... Đá bóng về muộn,mùa đông trời tối sớm. Đói ăn nhanh,hết thức ăn, cơm còn nhiều.Vào bếp ăn cắp được nồi canh không rau. Cả hội chan ăn sì sụp,đến khi hết canh,dưới đáy nồi còn lại cái giẻ lau bàn của chị nuôi. Vẫn tỉnh bơ.Chuyện Hưng Hóa 1969, bây giờ mới kể.
19 Tháng 10 lúc 10:23
Nguyễn Anh nói... Một tên lộ diện trong nhóm húp nước giẻ lau bàn, truyện này mình đã kể trong Sinh ra trong khói lửa, trong những chuyện không quên, LMS à. Truyện Nam kể bà xã đọc cứ cười hoài, cám ơn Nam.
19 Tháng 10 lúc 10:39
Van Nam Nguyen nói... Hồi xưa kể chuyên tiếu lâm ở đơn vị còn có thằng cười , giờ ở nhà kể chuyện tếu mấy đứa nhỏ cứ giương mắt ếch , đứa cháu ngoại 2 tuổi thì khoc ré , còn bà nó thì sụt sùi bảo : "chuyện của anh cảm động lắm!".
19 Tháng 10 lúc 10:45
Nhat Trung Pham nói... Chuyện hay lắm ! Nếu đồng ý có thể đưa vào SRTKL tập 4.
19 Tháng 10 lúc 11:38
Van Nam Nguyen nói... Cám ơn anh Nhất Trung . Em tán thành ý kiến của pác
19 Tháng 10 lúc 11:43


 ❧ ❀ ❧ 

Nguồn: FB Van Nam Nguyen
Xem thêm: Đi “kiếm” bánh bao - Phúc lồi kể, Hà mèo ghi, 07/12/2013, Blog K6.