CT23 - ĐỒI DỀN 1969-1970 (Sử Bình)




Khai giảng năm học mới 1969 - 1970, vài bạn được chọn ở lại học chung tại Trường chính, còn phần lớn đám quân của Phân hiệu 1 và một số "cá biệt mới tuyển" lại tiếp tục trở thành học sinh của Phân Hiệu 4 mới được thành lập.

Năm này, tên Phân hiệu 1 được dành cho các Anh hùng, Dũng sĩ miền Nam mới ra học văn hóa tập trung tại Trường Nguyễn Văn Trỗi. Các anh ấy phải học bổ túc từ lớp "Vỡ lòng" và Cấp I trở lên... vì rất nhiều anh không biết chữ. Mỗi lần gặp, đi chơi, các anh đều than: "Đánh Mỹ dễ hơn, đi học khó quá...". Mới từ chiến trường Miền Nam ra, ai cũng có đồng hồ và nhiều người còn có đài đeo bên hông, đi đến đâu mở oang oang đến đó. Buổi chiều, các anh hay rủ vài đứa trong chúng tôi ra mấy quán nước ngoài bến phà Trung Hà, bán dần đồng hồ, đài... để có tiền "gửi" vào quán sá. Rất tình cảm!

Tại Trung Hà chỉ còn K8 và Phân hiệu 1 đóng quân. K7 đã lên Cấp III nên chuyển sang Hưng Hóa.

Phân hiệu 4 đóng quân tạm thời tại khu Chiêu đãi sở (phía trước cổng Trường ở Trung Hà vài trăm mét). Ở đây, chúng tôi cũng có vài lần tham gia gặt lúa giúp dân... Ít tuần sau, chúng tôi lại được xe quân sự chuyển đến địa điểm mới...

Con đường vào nơi "cách ly" năm này đi ngang trước cửa Chùa Tây Phương, xuyên qua Huyện lỵ Thạch Thất vào sâu trong vùng đồi trung du khoảng 3km. Phân hiệu chúng tôi đóng ven phía Đông của một quả đồi thấp rất lớn, trải dài đến hơn 300m. Nơi đây còn rất nhiều đám cây rừng nguyên sinh rậm rạp xen lẫn với Bạch đàn mới trồng được vài năm. Tên địa phương gọi là Đồi Dền. Phía Nam, cách nơi đóng quân chừng 2 - 300m, ven một quả đồi khác có một làng nhỏ, gần chục nóc nhà... Giữa khúc eo của hai quả đồi này, mỗi đêm mưa phùn "ma trơi" xanh lè từ đám mả cũ ở đồi bên kia bốc lên bay rải từng dây dài theo gió... Đám "cá biệt" chúng tôi đều thấy rất bình thường, chả đứa nào sợ cả.

Khu bếp, nhà ăn ở phía Đông Bắc. Tiếp theo là K6. Dịch xuống phía Đông Nam là K7 và K8. Nhà của các Thầy (gần với K8) dưới chân đồi. Năm học này, K6 giảm bớt nhiều môn học, chỉ tập trung vào những môn chính và theo hệ 1 năm 2 lớp. K7 và K8 vẫn học theo chương trình bình thường.

Ở Đồi Dền, chúng tôi ít tập hành quân đêm nên tối chỉ tập trung học là chính. Sinh hoạt hàng đêm dầy đặc các ngày trong tuần. Cứ 2 - 3 tuần một lần, đội chiếu phim nhà trường lại về tổ chức phục vụ toàn Phân hiệu tại bãi đất trống đầu dốc. Ở khu vực này chúng tôi cũng hầu như không tiếp xúc với dân...

Một lần, nhân ngày 22/12/1969 Phân hiệu tham gia Giao lưu với Trường Cấp III Thạch Thất ở ngoài Huyện lỵ. Cuối buổi, học sinh Trường Thạch Thất rủ anh em bên ta thi đấu bóng đá. Sân đấu là ruộng mạ đã khô, khung thành làm bằng tre, mặt sân lỗ chỗ vết chân trâu bò, làm bóng nẩy lung tung. Bên ta có tập tành, bóng bánh... bao giờ đâu mà đá. Vào trận, quân ta mạnh ai nấy chơi. Nhiều cậu to cao như Quốc "biêu", Hồng "lồi", Phú "sĩ"... nhưng chả ai biết đá bóng. Chỉ chạy theo đội bạn mà "hết hơi". Tôi đá được, nhưng chán, không tham gia. Ngồi xem đội nhà thua 3 bàn không gỡ...

Hôm ấy là đêm Thứ bảy được nghỉ, anh em rủ nhau đi xem phim ở đơn vị bạn cách đó vài cây số. Biết phim xem rồi nên tôi không đi. Khuya anh em về, tôi thấy hai ống quần Phú "sĩ" dính máu... Nghe kể lại : Có một đám bộ đội từ chiến trường ra an dưỡng. Gặp anh em TSQ Trường Trỗi đang là "lính con nít" 15 - 17 tuổi liền "cà khịa". Một tên to khỏe dữ dằn nhất giật phanh áo ngực tuyên bố: "Tao là Đại đội trưởng đặc công đây. Bữa nay phải cho mấy thằng nhóc Trỗi ra bã...". Rồi hùa nhau xông vào đánh quân Trỗi. Tên ấy không ngờ gặp Phú "sĩ" chả phải dạng vừa. Phú nhanh nhẹn tránh đòn rồi cho tên kia mấy đá vào ngực, vào mặt... làm hắn đổ gục. Máu trào ra từ mũi miệng, tưởng chết. Đám kia thấy thế dừng lại, còn anh em Trỗi cũng rút nhanh... Vụ việc thành to chuyện. Phú bị kỷ luật. Từ đó anh em chúng tôi không còn được đi "phim ảnh" bên ngoài nữa.

Mỗi ngày, buổi chiều sau giờ cơm, tôi và Quang "bò liếm" lại cùng nhau mang súng cao su đi bắn chim chào mào đang tìm chỗ ngủ trong các bụi cây rậm rạp quanh đồi. Chim ở khu vực này nhiều lắm, hôm nào cũng bắn được vài con. Mang về vặt lông, làm sạch, nhồi lá chanh và muối hột rồi đem nướng... Cũng ngon ra phết!

Năm học này, tôi thân nhất với Chính "còi" (K6), Điềm, Thạch, Hùng Dũng (K8)...

Mới đó mà đã hơn 50 năm rồi. Đa số các bạn trong đám "cá biệt" CT23 khi ra đời là những người thành đạt, là cán bộ cao cấp của Quân đội và các ban ngành. Cũng có nhiều người đã mãi mãi "đi xa", để lại tình cảm thương nhớ cho bạn bè - những người còn đang sống. Nhiều bạn đã hy sinh anh dũng trong các cuộc chiến tranh vệ quốc như Chu Quang & Tiến Quân (K6), Đặng Đình Kỳ (K7)... Một số bạn cũng đã ra đi vì bạo bệnh : Quốc Bình, Huỳnh Hồng, Hoài Phúc (K6); Xuân Thắng (K7); Thạch, Hùng Dũng, Huỳnh Cúc (K8)...

Anh em Phân hiệu 4 ở Đồi Dền chúng tôi sống rất hòa thuận, hay giúp đỡ, nhường nhịn, chia sẻ với nhau. Hiếm khi cãi vã nhau, không như mọi người thường nghĩ về "lũ cá biệt" ! Sống và sinh hoạt trong một tập thể "đặc biệt" qua 2 mùa, tôi đã học được rất nhiều điều: về tinh thần đoàn kết với tập thể, biết yêu thương bạn bè đồng đội và luôn tự tin khi đối mặt với mọi khó khăn của cuộc đời!

Cuối năm học 1970, Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi giải tán. Chúng tôi chia tay nhau... Tuy nhiên, những kỷ niệm, tình cảm anh em chúng tôi vẫn luôn được duy trì khăng khít, thân thiết như trong một nhà. Chúng tôi vẫn luôn tìm đến nhau mỗi khi có cơ hội và ngày nay sau hơn 50 năm vẫn thế...!!!

FB Sử Bình 07/12/2021