Thơ Chi cố - hameo
Thứ Bảy, tháng 12 15, 2012Nguyễn Ngọc Chi
Chi cố
0903 714 111
SG
1970
2011
Sau đây xin giới thiệu với ACE vài bài tâm đắc của tác giả trong "Nỗi chiều"
Bức tranh màu xanh
Có con đường mòn ven cách rừng thăm thẳm
Như dấu lặng của bản nhạc thời gian, một chiều trầm yên ắng
Người đàn ông sạm đen, cuồn cuộn, ôm hôn người đàn bà mỏi mòn, đầm đìa nước mắt
Cuộc chia li da diết, hay hạnh phúc trở về
Mà níu áo mẹ, nhìn lên, em bé e dè đôi mắt tròn xoe?
Khẩu sung trên vai người đàn ông, chúc nòng thép lạnh
Đã vĩnh viễn khước từ khạc đạn?...
Tôi ngắm hoài, ngắm mãi bức tranh
Cảnh chiều dần tắt nắng, thẫm đẫm màu xanh
Người đàn ông vai sung, người đàn bà thổn thức
Em bé ngước nhìn, long lanh mắt ướt
Ôi! Con đường mòn úa bầm hiu hát, dẫn dắt kiếp người chua chát, lênh đênh
Tôi ngắm hoài, ngắm mãi bức tranh
Một buổi chiều xanh, có nụ hôn xanh, trên mái đầu xanh sâu lắng âm thanh
Khẩu súng lạnh chúc nòng dưới áo
Tôi ngắm hoài, ngắm mãi bức tranh
Trên cánh rừng thăm thẳm, thấm đẫm màu xanh
Có nụ hôn nồng nàn, em bé ngước nhìn ngày mai chờ đợi
Giữa hai ngả con đường dằng dặc, úa bầm, hoang vu dữ dội
Là âm thầm khoảng khắc vô danh
Tiếng thở rất dài của màu xanh cuộc sống mong manh
Quanh khẩu súng chúc nòng thép lạnh
Tàng ẩn điều vô cùng lớn lao, vô cùng nghiêm trọng
Tôi ngắm hoài, ngắm mãi bức tranh
Xoay tròn, nho nhỏ, màu xanh,
Dòng sông năm tháng
Lâu lắm rồi
Mặt trời
Là chốn âm dương đua tranh quyền lực
Không gian nhiệt cuồng vần vũ
Năng lượng bừng tảo tràn trề
Động địa, kinh thiên, chớp điện bão từ
Tuôn xối khôn nguôi ào ào bức xạ
Giữa rát rạt, mịt mùng, hoang dã
Trái đất khôn ngoan chắt lọc guồng quay
Mở nguồn tuần hoàn ăm ắp đêm ngày
Khơi chảy Dòng sông năm tháng
Cần mẫn tưới tiêu, vỗ về tươi mát
Cát bụi trở mình, ca hát nên xanh …
Lấp lánh thời gian
Là Dòng sông năm tháng
Thầm lặng lở bồi, miên man tít tắp
Ngày đêm lũ lượt luân hồi
Hiện tại, tương lai cuồn cuộn trôi xuôi
Hối hả hòa vào đại dương Dĩ vãng
Mà dòng chảy chẳng hề vơi cạn
Từ ngàn xửa ngàn xưa …
Cần mẫn, vô tư
Là Dòng sông năm tháng
Mòn xói thanh xuân, bồi mãi bùn tuổi tác
Kiếp kiếp luống dần với Hạ nắng, phù hoa
Ngoi ngóp trong héo ú Thu già
Ngập ngụa tuyết tan, Đông tàn khỏa lấp
Mục rữa phôi pha, hòa về mạch đất
Màu mỡ bờ Xuân, nhú ở những mầm xinh
Mãi mãi hữu tình là sự sống trung trinh
Óng ánh soi mình lên Dòng sông năm tháng
Như mắt người yêu mơ màng xanh thẳm
Tìm, đợi Người Yêu trong triệu tỷ thiên hà …
Tình yêu chúng mình
Có lẽ số phận
Nên chúng mình gặp nhau
Thành vợ chồng khi chưa có tình yêu
Mà tình yêu lại bắt đầu từ đó
Từ những lo toan, lỡ lầm, trăn trở
Chập chững tìm nhau hiểu nửa thân mình
Nếu những dòng sông là những mối tình
Hỏi mối tình nào không ghềnh, không thác
Bao nhiêu mối tình đổi dòng, khánh kiệt
Được mấy mối tình rực rỡ kỳ quan?
Anh bất tài nên đổ vỡ công danh
Trắng hai bàn tay, một đời thảm bại
Em vẫn theo anh, thủy chung, nhẫn nại
Lặng lẽ nuôi con, vun vén áo cơm
Nếu những mối tình là những dòng sông
Thì mối tình mình bắt nguồn từ khốn khổ
Không đủ ồn ào, chỉ là dòng nước nhỏ
Mà dưới trời xanh, lấp lánh đến kỳ cùng
Có lẽ cùng chung thân phận
Nên chúng mình là nhau
Cuộc hợp hôn không cần đợi tình yêu
Mà tình yêu lại nảy sinh từ đó
Thành cổ thụ qua muôn ngàn trắc trở
Rô lá xanh tươi che chở bầy con
Được học hành, đủ áo đủ cơm
Hồn nhiên lớn lên trong nghĩa tình cha mẹ
Hạnh phúc tràn trề, lanh lảnh cười vui vẻ
Như đêm trăng quê, thôn xóm rước hội về …
Tình yêu chúng mình gom từ nắng từ mưa
Dầu dãi tháng năm, nhọc nhằn cô chắt lại
Từ cuộc sống ra khơi, hồn em thành gió đẩy
Góp sức bên anh, ngang dọc tìm luồng
Từ những đêm đen, em làm ngọn hải đăng
Rực hồn vọng phu dưới chớp lòa cuồng nộ
Cho thuyền anh trong sóng gào, bão tố
Lạc giữa đại dương, dật dờ, quyết vươn về.
Chúc mừng ông bạn cố chi!
Trả lờiXóaNhớ ban lắm,Thắng ạ!Chúng mình liên lạc qua email đc ko ta?
XóaHehe, cóc mở miệng :))
Xóatothang@gmail.com
Quá giản dị và quá hay!
Trả lờiXóaQuá hay!
Trả lờiXóa